Mùi thơm của đồ ăn ở nhà ăn bay vào văn phòng, mọi người dần gác công việc đang làm lại.
Lý Giai Trinh liếc nhìn thời gian ở góc phải dưới màn hình máy tính, vỗ tay ra hiệu cho mọi người nghỉ ngơi.
“Hôm nay là ngày đầu Tiên Nhi đến làm việc, cả nhóm chúng ta hãy ăn trưa đúng giờ nào.”
“Hay quá!” Từ Chí vội đóng tập hồ sơ lại, cả ngày làm việc anh ấy chỉ chờ đến lúc ăn trưa mà thôi.
“Tôi ngửi thấy mùi mì xào rồi, để tôi đi xếp hàng cho mọi người trước.” Vừa dứt lời, Từ Chí đã chạy vụt đi mà chẳng ngoái đầu lại.
Văn Văn thấy Triệu Huyền có vẻ hơi ngơ ngác bèn nhanh chóng giải thích.
“Mì xào là món chính ngon nhất của nhà ăn. Mỗi khi có món này, Từ Chí đều đi xếp hàng để mua cho cả nhóm.”
Triệu Huyền gật đầu. Cô khá kén ăn, nhưng cô hiểu rằng khi ở ngoài thì không nên để sở thích cá nhân ảnh hưởng đến mọi người.
Quả nhiên, những món Từ Chí gọi về cô gần như không ăn, chắc là vì thấy chúng quá nhiều dầu mỡ. Văn Văn cũng đoán được thức ăn ở nhà ăn nhiều dầu và muối hơn so với khẩu vị của cô.
Mà Lý Giai Trinh và Từ Chí ăn một cách ngon lành, không để ý đến tình hình của Triệu Huyền. Có lẽ họ nghĩ ăn chậm là thói quen của cô.
Văn Văn đứng dậy với khay thức ăn, mọi người tưởng anh đi trả khay nên cũng không để ý.
Nhưng sau khi đặt khay xuống, Văn Văn đi đến quầy canh, gọi một phần canh sườn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-duoc-roi-ho-linh/4629677/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.