(Xin chào, quay lại sau một thời gian dài tu dưỡng)
Long Ngạo Thiên vội vàng trở lại Long phủ, lại phát hiện tiểu Hiếu căn bản không có đi tìm hắn, mà Long phủ thì trừ bỏ những người bị hắn phái đi tìm Phạm Hoài An ra thì không có chuyện gì xảy ra.
- Kỳ quái, rốt cuộc là người nào gây rối?
Bị mang về Xuân Mãn Viên, vẻ mặt Phạm Hoài An vẫn mê mang như cũ.
Long Ngạo Thiên trầm mặc, đáy mắt lóe lên suy nghĩ sâu xa.
- Đi ngủ đi! Khuya rồi!
Trở lại Mẫu Đơn lầu, hắn mới mở miệng nói, cũng không liếc mắt nhìn nàng, xoay người đi tới phòng ngủ của mình.
Nàng hơi ngạc nhiên nhìn cánh cửa đóng chặt kia, Ngạo Thiên ca ca làm sao vậy? Còn đang giận nàng sao?
Nhún nhún vai, nàng xoay người đi vào phòng ngủ của bản thân, ngủ xong rồi hãng hay!
Sáng sớm hôm sau, Phạm Hoài An bị Long Ngạo Thiên đánh thức, nàng mơ mơ hồ hồ mở mắt, thấy hắn ngồi ở mép giường.
- Chào buổi sáng, Ngạo Thiên ca ca.
- Mau rời giường rồi thay y phục, ta ở bên ngoài chờ muội, ta mang muội đi dạo Xuân Mãn Viên.
A! Há miệng nhìn hắn ra khỏi cửa, tại sao hắn lại vội vã như vậy?
Xuân Mãn Viên thực sự rất lớn, có lẽ lớn nhất Long phủ.
- Oa! Cái lầu đó thật là cao nha!
Phạm Hoài An bị cái kiến trúc của cái tòa nhà cao nhất kia hấp dẫn.
- Đó là lầu Cảnh Quan, ở trên đó có thể quan sát được toàn bộ Xuân Mãn Viên.
Long Ngạo Thiên hỏi:
- Muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-duoc-phu-quan-hao-sac/758795/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.