Trực giác Phạm Hoài An cho thấy nàng không thích hai người kia, cho nên nàng không muốn để ý tới bọn họ. 
- Cô nương, người bị lạc với người nhà à? 
Phu nhân lại hỏi. 
- Ừ. 
Nàng thoải mái đáp một tiếng. 
Sau đó hai người nhìn nhau, hán tử kia bỗng lôi kéo phu nhân đến một bên, hai người thì thầm to nhỏ, đột nhiên hai mắt Phạm Hoài An mở to, nàng mơ hồ nghe thấy hai người kia có nhắc tới từ thanh lâu. 
- Cô nương. 
Vị phu nhân kia lại tiến tới, hướng về phía nàng nở một nụ cười: 
- Chỗ ta có người đang đi tìm người, không biết liệu có phải là người nhà cô nương không? 
- Thật sao? 
Phạm Hoài An lộ ra một nụ cười ngây thơ, biểu hiện giống như người ngốc. 
- Đương nhiên, không biết có phải là người nhà cô nương không. 
- Ta cùng ca ca đi ra cửa, dáng dấp ca ca ta cao lớn anh tuấn, mặc y phục màu đen, có đeo một khối mỹ ngọc màu đỏ, có phải người thím nhìn có bộ dáng như vậy không? 
- Ôi! Thật là trùng hợp, chính là dáng dấp như vậy, xem ra ông trời chính là sắp đặt cho hai vợ chồng chúng ta tới giúp cô nương. 
- Thật tốt quá! Thím biết hắn ở nơi nào sao? 
- Ta nhìn thấy ở phía trước cách đây không xa, ta thấy hắn một mực ở phụ cận tìm kiếm, bằng không thì... Ta dẫn người đi tìm. 
- Cảm ơn thím. 
Phạm Hoài An vội vàng nói lời cảm ơn. Nàng đã sớm nhìn ra đáy mắt phụ nhân kia không có ý tốt, chỉ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-duoc-phu-quan-hao-sac/758794/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.