Trước thời gian dự tính 30 phút, Kỷ Vĩnh Đông cẩn thận gọi điện cho Trình Duật, xác định mọi việc đều được sắp xếp ổn thỏa, mới yên tâm đưa Phương Chân Tâm ra xe.
Suốt quãng đường đi Phương Chân Tâm luôn trong trạng thái trầm tư. Hơi thở cô có phần nặng nề, bàn tay mang theo nỗi bất an bấu chặt vào đai an toàn.
Trong người cô lúc này như bị ai đó dùng lửa thiêu đốt, khiến toàn thân bức bối khó chịu. Cô cố gắng nghĩ đến những thứ tích cực trong cuộc sống, nhưng đều vô ích, tâm không tịnh sao lòng có thể bình yên?
Phương Chân Tâm nhìn những chiếc lá bị gió thổi rơi đầy dưới lòng đường, khẽ nói với người ngồi ở vị trí lái xe:
"Ngột ngạt quá, anh có thể hạ cửa xuống được không?"
Kỷ Vĩnh Đông hiểu tâm trạng hiện giờ của Phương Chân Tâm, mặc dù biết bên ngoài trời đang rất lạnh, vẫn nguyện ý làm theo lời cô nói, nhấn nút hạ cửa kính xe, đồng thời giảm tốc độ so với vừa rồi.
Cửa kính vừa được hạ xuống, một cơn gió mang theo sự buốt giá thổi qua sườn mặt Phương Chân Tâm, xâm lấn không khí ấm áp bên trong.
Phương Chân Tâm đưa tay ra ngoài cửa sổ, cái se lạnh của tháng 12 khiến lòng cô nôn nao. Chẳng mấy chốc nữa là bước sang năm mới, người người vui vẻ chờ mong cái tết đoàn viên, còn cô thì sao? Cô đơn càng thêm cô đơn.
Thấy Phương Chân Tâm buồn lòng, Kỷ Vĩnh Đông không thể nào vui vẻ nổi, trái tim nặng trĩu, ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-duoc-ong-chong-quoc-dan/2804361/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.