Nếu như trong đời bạn gặp được người khiến bản thân mình rung động, đừng ngần ngại, hãy mạnh mẽ giữ chặt người đó, bởi đời người ngắn ngủi, được mấy lần động lòng đây?
---
Kỷ Vĩnh Đông dừng như không lường trước được cái ôm này, sững người trong giây lát, rồi đưa hai tay lên định gỡ bàn tay trên eo mình xuống.
Nhưng rồi anh chợt nhận ra bản thân mình đã lún quá sâu, không có cách nào từ chối Chân Tâm, anh thở dài xoay người lại mặt đối mặt với cô.
Anh dùng ánh mắt chứa đựng cả tấm chân tình nhìn cô, đã có lúc anh tự hỏi Phương Chân Tâm không đáng yêu, cũng chẳng dịu dàng, lý do gì khiến mình vì cô ấy mà rung động đây?
Nhưng hiện tại anh đã có đáp án rồi, tình yêu vô lý như vậy đấy, ở khoảnh khắc nào đó bằng những thứ tưởng chừng như làm người khác chán ghét, cô lại chạm đến trái tim anh.
Kỷ Vĩnh Đông nâng cằm Phương Chân Tâm lên, đôi môi đỏ mọng khép hờ như đang mời gọi, làm yết hầu anh không tự chủ được khẽ chuyển động.
Bàn tay Phương Chân Tâm vò nhàu một bên vạt áo, căng thẳng xen lẫn mong chờ điều sắp xảy đến.
"Hứa với anh, ở bên anh được không?"
Câu hỏi không thể ôn nhu hơn đi qua từng mạch máu, thấm vào trong tim Phương Chân Tâm. Đầu óc cô lúc này giống như bị thôi miên, mơ mơ hồ hồ gật đầu đáp lại.
Người nào đó nhận được câu trả lời vui mừng khôn xiết, bắt lấy cánh môi anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-duoc-ong-chong-quoc-dan/2804349/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.