Tống Kỳ Nam trở lại ma giáo, Lục Thừa liền nhanh chóng ra đón giáo chủ trở về
Tống Tịnh nghe con trai trở về cũng không thèm để tâm tiếp tục nghiên cứu xem làm sao ủ một vò rượu mới để chờ hai vị bằng hữu đến
“Trở về rồi sao, xem ra tính tình thay đổi một chút rồi đầy, bớt khiến ta lo lắng rồi”
Tống Tịnh nói, nhưng người nào biết được Tống Kỳ Nam còn làm ra chuyện khiến Tống Tịnh nhém nữa tức chết
“Phụ thân không đi ngao du sơn thuỷ nữa hay sao”
“Ngươi đây là đuổi ta đi hay sao”
Tống Tịnh nhíu mày, con trai vừa trở về liền muốn đuổi hắn đi, đúng là nuôi uổng cơm thật sự mà
Tống Kỳ Nam không trả lời sau đó xoay qua nhìn Lục Thừa
“Trong giáo vẫn ổn chứ”
“Bẩm giáo chủ mọi chuyện trong giáo đều ổn thoả người không cần lo lắng”
Tống Kỳ Nam gật đầu lên đường liên tục không nghỉ ngơi trở về ma giáo hắn có chút mệt mỏi liền muốn đi nghỉ ngơi
“Khi nào Triệu Quách đến nói hắn đợi ta”
“Tuân lệnh giáo chủ”
Tống Kỳ Nam nhìn sang phụ thân của mình sau đó liền rời đi, đã lâu hắn không trở về giáo, nhưng bây giờ chuyện trong giáo không khiến hắn lo nghĩ bằng Lam Y Nhu và hài tử, không biết cả ba người bây giờ như thế nào có ổn hay không, không biết Lam Y Nhu có chịu bận thêm y phục để không bị nhiễm phong hàn hay không, không biết hai tiểu hài tử có nhớ hắn hay không,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-duoc-mot-thai-tu/2681019/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.