Lục Thừa trở về phòng của mình, Yên Khánh đã chợp mắt từ lâu, gần đây Yên Khánh không được ra ngoài y đành đanh thời gian mà nằm trên giường ngủ, Lục Thừa cảm thấy y khi ngủ vô cùng đáng yêu
Nhẹ nhàng bước đến bên giường xoa nhẹ mái tóc của Yên Khánh, Lục Thừa bất giác thở dài một hơi, suy cho cùng hắn cũng không thể níu giữ Yên Khánh lại bên mình nhưng cũng không nỡ buông tay y, Yên Khánh mơ màng tỉnh dậy nhìn thấy Lục Thừa liền từ từ ngồi dậy
“Có chuyện gì sao”
Lục Thừa im lặng nhìn Yên Khánh sau đó quay mặt bước đi
“Chúng ta chuẩn bị đến kinh thành, ngươi sẽ gặp được tỷ tỷ của ngươi”
Yên Khánh nghe vậy liền vui mừng nhưng nhìn đến Lục Thừa y liền cảm thấy có chút thương tâm
“Người thật sự để ta đi sao”
“Ta có thể giữ ngươi lại hay sao, hơn nữa đây là ý của giáo chủ, ta đương nhiên sẽ không trái lệnh của giáo chủ”
Lục Thừa bỏ lại một câu sau đó liền rời đi để lại Yên Khánh một mình trong phòng, Yên Khánh nhìn theo bóng dáng của Lục Thừa trong lòng liền rối bời
Y không muốn bị giam lỏng, nhưng y lại không muốn nhìn thấy dáng vẻ đau lòng của Lục Thừa, nhờ lúc y vừa đến ma giáo lúc đó ngoài Lục Thừa đối xử tốt với y ra mọi người trong giáo đều không thích tỷ đệ hai người, sau này khi được giáo chủ trị bệnh cho còn được Lục Thừa trở thành sư phụ dạy cho y võ công y càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-duoc-mot-thai-tu/2681018/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.