Chương trước
Chương sau
Rốt cuộc thì Doãn Ngôn và Lan Địch A Hoài cũng đến kinh thành lần trở lại kinh thành này đối với Lan Địch A Hoài chính là cảm giác nặng nề cùng có lỗi, y không dám đối diện với Lam Y Nhu, y cảm thấy bản thân không xứng ở nơi này

Doãn Ngôn căn dặn người trông trừng Lan Địch A Hoài sau đó liền nhập cung gặp Hoàng thượng và Nam hậu báo cáo tình hình cũng như chuẩn bị cho lễ sắc phong vương gia vào ngày mai

Lan Địch A Hoài ngoan ngoãn ở lại vương phủ, không phải y không muốn trốn mà là không thể trốn, thân thể này bây giờ chả khác gì một phế nhân cả

Nhận được tin tức Doãn Ngôn trở lại, Lam Y Nhu liền nhanh chóng đến gặp, Tống Kỳ Nam mặc dù vẫn còn ghim Doãn Ngôn nhưng vì Lam Y Nhu cho nên cũng đi theo sau y

Doãn Ngôn sau khi cùng Hoàng thượng và Nam hậu nói về lễ sắc phong thì cũng đi tìm Lam Y Nhu

“Doãn Ngôn huynh trở lại rồi”

Doãn Ngôn gật đầu, chỉ có bọn họ thì không cần những lễ nghi rườm rà kia

“Y Nhu chúc mừng đệ, chúc mừng”

Lam Y Nhu liền đỏ mặt, mặc dù là Tống Kỳ Nam gả cho y nhưng thực chất vẫn là y trở thành của hắn, như thế nào cũng có chút ngượng ngùng cả

“Ta cũng chúc mừng huynh, sắp trở thành vương gia rồi, Lan Địch A Hoài sao rồi, không đi cùng huynh à”

Doãn Ngôn lắc đầu

“Đường xa có chút mệt ta để y ở lại phủ, ngày thanh thân của đệ sẽ mang y đến cho đệ gặp mặt”

Lam Y Nhu gật đầu, y đương nhiên cũng hiểu rõ có lẽ Lan Địch A Hoài vẫn chưa thể nào đối diện với mình cho nên cũng không thể ép buột được

Lam Y Nhu cùng Doãn Ngôn vào trong đình viện ngồi, Yên Hương liền mang trà và bánh đến



Tống Kỳ Nam bây giờ đã ngồi ngang cùng bọn họ

“Cảm tạ đệ và Tống huynh đây giúp cho Hoài nhi, hơn hết cảm tạ hai người vì đã bỏ qua chuyện cũ, ta nợ hai người rất nhiều”

“Ngươi biết nợ nhiều thì mau chóng trả cho ta đi, ta không cứu người mà không có lợi cho bản thân”

Lam Y Nhu đạp chân Tống Kỳ Nam một cái, mặc lực y không mạnh nhưng đột nhiên bị đạp khiến Tống Kỳ Nam không khỏi đau một phen

“Huynh không cần cảm tạ chúng ta, mọi chuyện cũng đã qua ta đã không còn để trong lòng nữa đúng không Kỳ Nam”

Tống Kỳ Nam gật đầu, hắn nào dám nói không, nếu không Lam Y Nhu nhất định sẽ mang hắn lột da xẻ thịt mất, người này càng lúc càng đáng sợ

“Vậy huynh định khi nào cùng y thành thân, ta thấy càng sớm càng tốt”

Doãn Ngôn đương nhiên muốn nhanh chóng trói buột người kia ở lại bên cạnh mình, hắn làm sao không nhận ra được Lan Địch A Hoài luôn muốn rời khỏi hắn cơ chứ, cho nên lần này ngoài đến kinh thành để kế thừa vị trí vương gia của phụ vương hắn, còn có cầu xin Hoàng thượng và Nam hậu nhanh chóng chọn ngày chỉ hôn cho bọn họ, chỉ có như vậy Lan Địch A Hoài mới không rời đi được mà thôi

“Sau khi ta kế nhiệm vị trí Vương gia sẽ chọn một ngày lành tháng tốt mà làm lễ thành thân, ta muốn đưa y về Tây thành trước mặt Phụ vương và phụ thân mà rước y vào nhà

Lam Y Nhu gật đầu ủng hộ, y nhất định sẽ tặng lễ vật hậu hĩnh cho hai người

Doãn Ngôn cùng Lam Y Nhu bàn không ít chuyện, Tống Kỳ Nam bên cạnh sắp trở thành một hủ giấm chua thì cả hai mới chịu dừng lại

Doãn Ngôn thấy sắc trời đã không còn sớm liền cáo từ mà trở về Vương phủ, Lam Y Nhu đương nhiên không thể giữ người lại hơn nữa người bên cạnh hắn xem ra không được vui rồi, quả thật mà nói từ ngày Tống Kỳ Nam bày tỏ với y thì càng ngày hắn càng như một hủ giấm vậy, bất cứ lúc nào cũng có thể chua được

“Ta trở về trước, cáo từ”

“Đi đi, không tiễn”



Tống Kỳ Nam bộ mặt khó chịu nói, Lam Y Nhu cố gắng nhịn cười, không ngờ có ngày Tống Kỳ Nam cho y thấy bộ dạng này của hắn, thật khiến người ta cảm thấy buồn cười

Đợi Doãn Ngôn đi mất, Tống Kỳ Nam liền kéo Lam Y Nhu vào lòng mà hôn lên môi y, Lam Y Nhu đáp lại nụ hôn đó, hai người triền miên với nhanh khiến thái giám cùng cung nữ cuối đầu nhanh chóng bước đi không dám ngước lên nhìn

Đến khi Tống Kỳ Nam buông y ra thì, Lam Y Nhu đã gần như không còn chút sức lực, y tức giận mà đấm hắn mấy cái, Tống Kỳ Nam không đau mà còn cười lớn, hai người quả thật không biết một chút kiêng kị nào

Doãn Ngôn trở về Vương phủ, Lan Địch A Hoài lúc này đang ngồi bên cửa sổ nhìn ra bên ngoài, trời đang bắt đầu lặng đi, mái tóc đai của y xoã ra trong vô cùng nhẹ nhàng, so với y phục ở Tây quốc có nét kiều mị thì y diêj lệ y phục của Thịnh Hà quốc càng khiến cho say đắm lòng người hơn

Doãn Ngôn bước đến bên cạnh y, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lến mái tóc của Lan Địch A Hoài

“Hoài nhi”

Lan Địch A Hoài không đáp lại chỉ nghiêng đầu nhìn hắn

“Không có gì cả, cứ để như vậy để cho ta ôm người một chút thôi”

Lan Địch A Hoài ngoan ngoãn ngồi yên để Doãn Ngôn ôm lấy mình

Ngày hôm sau ở trước chánh điện, Hoàng thượng cho thái giám đọc chiếu chỉ, chính thức sắc phong Doãn Ngôn làm Thất vương gia, kế thừa vị trí của Lam Nhiên, ban thưởng ruộng đất, đồn điền cùng vàng bạc châu báu còn có chọn ngày chỉ hôn cho hắn cùng với phế thái tử của Tây quốc là Lan Địch A Hoài

Đại thần trong triều bàn tán xôn xao nhưng tất cả chỉ dám nhỏ tiếng mà bàn không ai dám ý kiến một chữ nào, sau sự việc của tể tướng bọn họ đương nhiên đã biết sợ hơn, hơn nữa bọn họ đã già mấy chức quan này cũng không ngồi được bao lâu nữa, tốt nhất không nên xen vào chuyện nhà của Hoàng thất nếu không chẳng may một ngày đẹp trời bọn họ bị mang ra chém mất

Doãn Ngôn vui vẻ nhận chỉ, Lam Nhiên cũng gật đầu hài lòng, y cũng không còn trẻ không quản được nhiểu chuyện nữa hơn nữa Lan Địch A Hoài kia cũng không phải là không tốt

Sau khi bãi triều, Doãn Ngôn nhanh chóng trở về Vương phủ muốn báo tin mừng cho Lan Địch A Hoài liền nhìn thấy y như vậy mà đang muốn treo c* tự s*t, hắn nhanh chóng dùng ám khí làm đứt dây treo sau đó đỡ lấy y, Lan Địch A Hoài ở trong lòng Doãn Ngôn khóc lớn, y không muốn sông, y vốn dĩ đã muốn chết, Doãn Ngôn còn muốn y sống để làm gì nữa, y bây giờ nhà cũng không thể trở về, không có võ công, càng không có bất cứ gì cả, đám nô tài nói đúng, Doãn Ngôn chỉ là đang cảm thấy có lỗi nên mới đối xử tốt với y, cùng lắm xem y là một sủng vật nuôi trong phủ mà thôi, y không còn xứng với hắn nữa, y bây giờ không còn gì cả

Doãn Ngôn không biết tại sao Lan Địch A Hoài lại như vậy nhưng hắn không muốn y quá kích động sẽ ảnh hưởng đến thân thể liền dùng một phát đánh ngất y đi, lúc này Lan Địch A Hoài mới ngưng khóc, hắn mang y lên giường sau đó cho người gọi thái y đến, bản thân cũng đi điều tra xem thử rốt cuộc đã có chuyện gì, hắn không tin Lan Địch A Hoài sẽ đột nhiên kích động như vậy mà không có nguyên do
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.