Chương trước
Chương sau
Dạo gần đây Yên Khánh luôn cảm thấy thân thể mình khác thường, y cũng không biết đan dược có hiệu quả hay không, hôm nay nhân lúc Lục Thừa ra ngoài giáo có việc xử lí, Yên Khánh liền xuống núi tìm đại phu

Đại phu sau khi bắt mạch liền sững người không tin vào mắt mình, phải bắt mạch lại vài lần sau đó nhìn chầm chầm Yên Khánh mà nghi ngờ, rõ ràng trước mặt bản thân là một nam tử thế nhưng mạch tượng của một người đang mang thai thật không thể tin được

Yên Khánh nhìn vẻ mặt của đại phu cũng có thể đoán ra được suy đoán của y là đúng, y không nói nhiều để lại chỗ đại phu một thỏi bạc rồi nhanh chóng rời đi

Yên Khánh trở về ma giáo với tâm trạng vui mừng nhưng rồi y lại phân vân, không biết Lục Thừa có chấp nhận đứa trẻ hay không, còn có những ngày này y vẫn nghe được những lời bàn tán trong giáo, y vẫn để ý những lời đó, tâm trạng từ vui mừng chuyển sang lo âu khiến cho Yên Khánh không thể vui được nữa

Lục Thừa trở về đã là chuyện của sáu ngày sau, Yên Khánh những ngày này cũng chẳng ăn uống được nhiều, y lại ngủ nhiều hơn trước nhưng vì vậy cũng xanh xao không ít, lúc Lục Thừa trở về tìm không thấy y liền hỏi đám người hầu, bọn chúng chỉ nói những ngày này y không ra khỏi phòng nhiều, hôm trước sau khi rời khỏi giáo xuống núi xong trở về liền nhốt mình trong phòng cũng không chịu ăn uống gì cả

Lục Thừa lo lắng mà đẩy cửa phòng vào, Yên Khánh bây giờ vẫn đang ngủ, hắn nhìn khuôn mặt xanh xao của y mà đau lòng, gần đây có quá nhiều chuyện cần hắn xử lí, hắn không để mắt đến y nhiều được, hắn cảm thấy vô cùng có lỗi

Yên Khánh cảm nhận được có người bên cạnh liền mở mắt, nhìn thấy hắn vẻ mặt lo lắng y lại mỉm cười

“Huynh về rồi sao, bên ngoài có vất vả khôngc ta sai người….”

Còn chưa đợi Yên Khánh nói hết câu Lục Thừa đã hôn y sau đó kéo y ngồi vào trong lòng của mình

“Ngươi sao lại không ăn uống, nhốt mình trong phòng như vậy, có phải bên ngoài lại nói gì không”

Yên Khánh lắc đầu, không phải y không muốn ăn mà là ăn không vào, nhìn thức ăn lại ngán chỉ muốn ngủ mà thôi

“Ta không phải không ăn, chỉ là ăn được một ít, Thừa ta hỏi huynh một chuyện được không”

Lần đầu tiên Yên Khánh chủ động mở lời khiến Lục Thừa có chút vui mừng

“Khánh nhi có chuyện gì cứ nói, ta nhất định sẽ đáp ứng”



Yên Khánh hít sâu một hơi sau đó mới dám mở lời

“Huynh có thích trẻ con không, nếu như bây giờ chúng ta có thêm một đứa trẻ thì có làm sao không”

Lục Thừa nghe y hỏi như vậy cảm thấy chắc chắn lại có người nói ra nói vào chuyện gì khiến y phiền lòng rồi đây, hắn không phải không thích trẻ con chỉ là bọn họ mới thành thân, nếu bây giờ có một đứa trẻ nữa hắn làm sao có thể quan tâm Yên Khánh toàn tâm toàn ý đây, hắn sẽ bị phân tâm như vậy Yên Khánh sẽ thiệt thòi mất

“Khánh nhi ta hiện tại không gấp gáp chuyện này, ta hiện tại có ngươi đủ rồi”

Yên Khánh nghe vậy liền thở dài

“Nhưng chúng ta lỡ có đứa trẻ rồi, biết làm sao đây”

Lục Thừa ban đầu gật đầu nhưng sau đó hắn sững người lại, cứ cảm thấy câu nói này không đúng, bọn họ có thêm đứa trẻ rốt cuộc là như thế nào. Yên Khánh thấy Lục Thừa đơ người ra không phản ứng liền nhắc lại lần nữa

“Chúng ta lỡ có hài tử rồi, phải làm sao đây, có phải ngươi không thích hài tử hay không, nếu như vậy thì đợi ta sinh nó ra ta sẽ mang nó rời đi không làm phiền ngươi nữa”

Yên Khánh giận dỗi muốn rời khỏi Lục Thừa liền bị Lục Thừa ôm lại, hắn vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra nhưng hắn sợ Yên Khánh sẽ rời bỏ hắn

“Khánh nhi, đừng rời bỏ ta, ta …ta….”

Lục Thừa bây giờ vẫn chưa có thể hiểu hết lời nói của Yên Khánh nhưng hắn biết hắn cần giữ Yên Khánh ở lại

“Rốt cuộc người như nào, ta khó khăn lắm mới có thể mang hài tử, người không cần hài tử cũng là không cần ta có phải không, vậy thì ta ở lại bên cạnh người làm gì”

Lục Thừa thấy Yên Khánh vẫn muốn rời đi thì ôm càng chặt hơn



“Khánh nhi, ta không có ý đó, chỉ là ta không hiểu chuyện gì đang xảy ra, chúng ta có hài tử, ngươi đang mang hài tử, rốt cuộc là như thế nào”

Yên Khánh lúc này mới nói hết mọi chuyện cho Lục Thừa nghe, Lục Thừa nhìn y sau đó nhìn bụng y, nơi này đang mang huyết mạch của cả hai người bọn họ, Lục gia thế nhưng không bị tiệt hậu, Lục Thừa vui mừng khôn xiếc, hắn chưa từng nghĩ Yên Khánh sẽ làm mọi thứ vì hắn như vậy, hắn vừa vui nhưng vừa lại đau lòng

Nam nhân mang hài tử sẽ cực khổ hơn rất nhiều, lỡ như y xảy ra chuyện gì nguy hiểm hắn phải làm sao đây, thời gian này hắn lại quá bận rộn không thể chăm sóc cho y như vậy sẽ khiến y cảm thấy thiệt thòi vô cùng

“Khánh nhi, ta thật sự rất vui vì chúng ta có hài tử nhưng ta lại rất đau lòng, mang hài tử không dễ ta lại không thể ở bên cạnh chăm sóc cho người mỗi ngày, lỡ ngươi xảy ra chuyện gì thì ta phải làm sao đây”

Yên Khánh nắm lấy tay Lục Thừa đặt lên bụng mình

“Đừng lo lắng ta có thể tự chiếu cố bản thân mình cùng hài tử, tin tưởng ta, ta biết người có rất nhiều việc phải làm cho nên không dám nói chuyện này cho người, đợi khi mọi chuyện đã thành mới dám nói”

Lục Thừa đương nhiên không trách Yên Khánh, hắn chỉ là đang đau lòng người thương, vốn dĩ Yên Khánh có thể vui vẻ một chút không phải suy nghĩ nhiều cũng không phải cực khổ nhưng bây giờ vì hắn mà y cực khổ, hắn không đành lòng

“Khánh nhi, ta sẽ không để ngươi một mình, chính sự có thể từ từ giải quyết, việc quan trọng là phải bảo vê ngươi và hài tử của chúng ta”

Yên Khánh ngoan ngoãn gật đầu nhưng y biết lời Lục Thừa nói là nghiêm túc, hắn bây giờ đặt y trở thành ưu tiên của hắn

Khoảng thời gian sau đó Lục Thừa chăm sóc cho Yên Khánh rất cẩn thận, hắn vừa chạy đi chạy lại giữa bên ngoài và ma giáo, mỗi lần trờ về đều mua rất nhiều thứ đồ tốt cho Yên Khánh, hắn còn nói đợi khi y sinh xong hài tử sẽ dẫn y trở về kinh thành để y gặp tỷ tỷ của mình

Những tháng này Yên Khánh chăm sóc bản thân cùng hài tử rất tốt nhưng y cũng tránh tiếp xúc vời bên ngoài nhiều hơn để tránh nguy hiểm. Yên Khánh bây giờ cũng không thể đi lại thoải mái vì hài tử ngày một lớn hơn, Lục Thừa luôn kề cạnh giúp y đại lại thoải mái

Rốt cuộc cũng đến ngày sinh, Lục Thừa lo lắng vô cùng không biết làm thế nào cho tốt cho nên một tháng trước đã đi xắp sếp mời đại phu thật giỏi đến

Yên Khánh đau đớn không ít, hai ngày hai đêm đau đớn mới sinh hạ được tiểu nam hài, nhìn rất giống với Lục Thừa nhưng đôi mắt lại giống y, Lục Thừa nhìn tiểu hài tử và Yên Khánh bình an mà vui mừng khôn xiếc, hắn luôn lo lắng suốt mấy tháng qua rốt cuộc cũng nhẹ nhàng rồi

Thể là ngoại truyện của Lục Thừa x Yên Khánh đã kết thúc, sắp tới sẽ còn một số phiên ngoại khác nữa, mọi người đợi nhé
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.