Lam Y Nhu đã làm Hoàng đế được hai năm, hai tiểu điện hạ Lam Y Lâm và Lam Y Phàm cũng đã biết đi, Tống Kỳ Nam mỗi ngày chăm sóc cho y cùng hai bảo bối mà chẳng biết mệt chút nào
Gần đây chính sự rất nhiều, tấu sớ càng nhiều hơn khiến cho Lam Y Nhu mệt mỏi không ít, Tống Kỳ Nam nhìn tấu sớ sau đó nhìn đám bá quan văn võ đang quỳ bên ngoài chỉ cười khinh sau đó đẩy cửa bước vào bên trong
Bá quan văn võ đương nhiên không dám nhiều lời, ngươi kia là Tể tướng đại nhân còn là phụ thân của hai vị điện hạ, là người kề gối với Hoàng thượng, mặc dù không lập Hậu nhưng vị trí của người kia như thế nào trong lòng bọn họ đều rõ cả
Tống Kỳ Nam bước vào bên trong, nhìn thấy Lam Y Nhu đang không vui vẻ liền bước đến xoa bóp vai cho y
“Mệt mỏi thì cứ đi nghỉ, tấu chương để ta xem giúp, Y nhi đừng cực khổ bản thân như vậy”
Lam Y Nhu liền lắc đầu
“Tấu chương này đều là tình hình vụ mùa vừa rồi, còn có sau khi mở cửa giao thương với Bình Thiên quốc có rất nhiều chuyện cần phải xử lí, việc khai thác ngọc cùng nhiều thứ khác phải xem xét….”
Tống Kỳ Nam nghe y nói nhiều thứ liền nhanh chóng hôn lấy môi y để y không tiếp tục nói được nữa, Lam Y Nhu bị hắn hôn đến mức không tỉnh táo được mà rơi bút trên tay
Lúc hai người dứt ra cả khuôn mặt y đều ửng hồng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-duoc-mot-thai-tu/2680895/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.