Năm đó Chu Giai Kỳ còn là học sinh cấp ba, ba mẹ cô đã ly hôn từ rất lâu, kể từ ngày anh trai cô bước vào năm học cuối cấp. Cho đến ngày hôm ấy là sinh nhật cô, không hiểu vì sao mẹ lại quay trở lại trường gặp cô. Cô nhìn mẹ với ánh mắt khát khao tình thương cháy bỏng, bốn năm rồi, đã bốn năm mẹ bỏ đi đến giờ mới quay trở lại.
Cô nhìn mẹ với đầy vẻ nhớ nhung. Hôm đó cô đã rất vui, mẹ đưa cô đi chơi, đưa cô đi mua quần áo mới, cuối cùng đó là đưa cô đi ăn, tất cả những món ăn vặt yêu thích của học sinh cấp ba của cô, điều mà trước giờ gia đình cô quá nghèo, cô chưa bao giờ dám mở miệng ra xin thêm tiền từ người cha lam lũ.
Mọi sự vui vẻ hồn nhiên của cô không ngờ lại chính là cơ hội cho mẹ cô đưa cô vào vòng tội lỗi. Bởi đến bản thân Chu Giai Kỳ cô cũng không hề đề phòng chính người đã thân sinh ra mình.
Cho đến khi cô tỉnh dậy, cô không nhận ra được đây là nơi nào hết, cô nhìn ngó xung quanh nơi này, ánh trăng chiếu vào qua cánh cửa bằng kính, cả người cô giống như một thế lực nào cô xâm chiếm, vô lực, ấm nóng, mà lại khó chịu vô cùng. Cô bắt đầu dùng sức lực yếu ớt của mình bắt đầu loạng choạng đứng dậy, cô muốn tìm thêm một nguồn ánh sáng, nhưng dường như không giúp ích gì được bởi cơ thể cô lúc này, càng ngày càng khó chịu.
Từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-duoc-em/2691776/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.