Khang Sùng không ở trong xe, đang đứng ngoài kia nghe điện thoại, rặt một vẻ mặt bất cần hờ hững. Di động áp sát bên tai phải, yết hầu theo câu chữ lên xuống, thỉnh thoảng gật đầu ứng lời. Y nghe không rõ nội dung cụ thể lắm, hiệu quả cách âm của cửa sổ xe tốt ghê. Khuông kính như thể đang họa lại thân ảnh của gã, ánh nắng mặt trời lởn vởn quanh thân, mấy đốm sáng xuyên qua tán cây đậu bên người gã, chao liệng theo cơn gió chợt thổi, đậm nhạt lốm đốm.
Xe không tắt động cơ, loa xe hãy đang phát một bài chẳng biết tên, là một ca khúc tiếng Anh Cảnh Doãn chưa nghe qua lần nào. Chất lượng âm thanh không tốt lắm, hẳn là chưa được xử lý chau chuốt, nghe vào càng giống một hồi biểu diễn ngẫu hứng hơn. Nguyên sơ, thô ráp, ràn rạt, ràn rạt, như radio xuất hiện trục trặc lúc thu tín hiệu. Ngoài nền nhạc, âm thanh lảm rảm pha lẫn tiếng vọng, tiếng mưa phùn dai dẳng lôp rộp trên mái hiên, lại khiến người ta cảm tưởng như ý cảnh dụng tâm thêm vào bài hát. Đàn ghi ta đệm nhạc, biên khúc mộc mạc, giọng nam dịu dàng đến gần như van nài, cất lên tiếng ca trong không gian kín mít của chiếc xe:
“We could fall together
Chúng ta đến với nhau theo bản năng
I just want to know how it feels to hold your hand
Em chỉ muốn biết, cảm giác khi nắm lấy tay anh sẽ ra sao
But you don’t know me
Nhưng anh đâu biết đến em
I know you don’t know me
Em biết, anh chẳng hề quen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-du-khong-thay-doi/614395/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.