Thạch Thiên thế mới biết vì cái gì mà Thạch Lệ nói tới Paris là nhờ phúc của mình, thì ra là đến phá án, nếu không phải mình giúp Lee Goff bắt được Jim, nàng tự nhiên sẽ không đến Paris rồi.
Thạch Lệ cùng Lee Goff chỉ mất vài phút để nói về vụ án, Lee Goff liền dẫn nàng rời khỏi văn phòng. Thạch Thiên nhìn sắc mặt của hai người đều có chút nặng nề, liền hỏi: "Có phải là tiểu tử kia không chịu khai không, giao cho lão tử, ta có thể làm cho hắn mở miệng."
Thạch Lệ lắc đầu, Lee Goff ở một bên cười khổ nói: "Không phải là không khai, mà là từ khi đám người Jim sa lưới, lại rất phối hợp với người thẩm vấn, chỉ có điều trong mười câu hỏi thì chín câu trả lời là "Không biết", chúng tôi đã sử dụng dụng cụ tiên tiến nhất để phát hiện nói dối, xem ra bọn họ xác thực là không có nói dối."
Thạch Thiên đứng lên nói: "Dụng cụ phát hiện nói dối là cái gì? Chẳng lẽ so với nắm tay còn tốt hơn sao? Nhìn lão tử lột da hắn xem, đảm bảo hắn đời này cũng sẽ không lập lại câu "Không biết" nữa. Nói xong hắn quơ nắm tay lên muốn chạy ra.
Thạch Lệ biết Thạch Thiên nói được làm được, thật sự muốn đi đem Jim tra tấn một phen, vội vàng duỗi tay giữ chặt hắn lại, nói: "Cảnh sát Pháp phá án có phương pháp cùng quy định của bọn họ, không thể tùy tiện đánh người, ngươi không nên làm bậy."
Thạch Thiên nói: "Quy định của bọn họ đối với lão tử cũng chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-diet-truyen-thuyet/1408641/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.