Chương trước
Chương sau
Tinh Không Sơn cách lãnh địa Hoàng Mị Tộc tương đối xa, lần trước Dạ Tra mở hết toàn lực phi hành cũng phải mất thời gian hai ngày. Lần này hắn lại chỉ mất vẻn vẹn một ngày rưỡi, có thể thấy trong lòng sốt sắng cỡ nào.
Đi Linh Lung Các là cơ hội duy nhất của Lục Ly, đối với Thanh Loan Tộc mà nói, Lục Ly lại là cơ hội duy nhất của bọn hắn. Không có Lục Ly, sợ rằng Thanh Loan Tộc và Mãnh Tượng Tộc vĩnh viễn sẽ không có cơ hội giết về Trung Châu, đoạt lại tổ địa.
Nửa cuốn Thiên Sách Thuật giúp cho Thanh Loan Tộc và Mãnh Tượng Tộc được đến cơ hội chạy trốn, hai tộc vô cùng sùng bái vị tiên tổ hiểu được nửa cuốn Thiên Sách Thuật kia, tự nhiên cũng hoàn toàn tin tưởng bia đá do hắn lưu lại.
Bởi thế Lục Ly không thể chết!
Hơn một ngày qua, Lục Ly tỉnh lại mấy lần, mỗi lần đều thống khổ muốn chết, khiến Dạ Tra nhìn mà không khỏi đau lòng. Hết cách đành phải nhiều lần đánh ngất Lục Ly, miễn cho hắn phải chịu đau nhức kịch liệt, dẫn đến tinh thần sụp đổ.
Dù đã ngất đi, thân thể Lục Ly vẫn là không ngừng rung lên, nét mặt đau đớn đến vặn vẹo.
Nhìn thấy lối ra phía đằng xa, Dạ Tra rốt cục thở phào một hơi, với tốc độ hiện tại trong hai ngày hoàn toàn có thể truyền tống tới Bạch Vân Thành. Sau đó không ngừng truyền tống mấy chục lần, cùng lắm chỉ sau ba ngày liền có thể đến Linh Lung Thành.
Dạ Tra tản ra khí tức cường đại, dù phía dưới có Hoàng Mị Tộc, song đều không dám tới gần. Trên đường bọn hắn gặp phải một ít cường giả các chủng tộc khác, chẳng qua bọn hắn phản hồi theo đường cũ, những tộc quần kia đều biết hắn, tưởng rằng hắn là quý khách của Tinh Không Tộc, không ai dám đi ra ngăn cản.
Lần nữa bay chừng một nén hương, Dạ Tra đã tới phụ cận lối ra. Nơi này đã bị Dạ Xoa Tộc chiếm cứ, phía dưới toàn là võ giả Dạ Xoa Tộc.
Hưu
Hai đạo nhân ảnh bắn ra từ trong sơn mạch, một người trong đó chính là nữ vương Dạ Xoa Tộc Nghiệp Cơ, bên cạnh là một nữ tử áo trắng tuyệt mỹ. Nữ tử nhìn thấy Dạ Tra và Lục Ly nhanh bay mà tới, ánh mắt thoáng hiện vẻ vui mừng, chẳng qua đợi khi nàng nhìn rõ, sắc mặt lập tức khẽ biến.
- Lục Ly!
Thấy được da thịt toàn thân Lục Ly chuyển thành năm màu sặc sỡ, thấy được cơ bắp khắp người khe khẽ rung động, trên mặt là vẻ thống khổ dữ tợn, Bạch Thu Tuyết không kìm được nước mắt, nàng bay vụt tới, từ đằng xa liền khẽ kêu:
- Hắn sao thế? Bị thương nghiêm trọng không?
Dạ Tra không có thời gian nói nhảm với Bạch Thu Tuyết, một bên tiếp tục mang theo Lục Ly phi hành, một bên giải thích nói:
- Tinh Hóa và Tống Kỳ đều đã chết, Thánh Chủ trúng kịch độc Thần Tiên Tử, ta phải lập tức mang hắn đi Linh Lung Các giải độc.
- Tinh Hóa chết rồi?
Nghiệp Cơ không khỏi thất kinh, thực ra nàng không biết quá nhiều về bố trí của đám người Lục Ly, lúc này nghe được kết quả như vậy không khỏi có chút khó mà tin tưởng, dù sao đó cũng là ông vua không ngai của Hoang giới a.
Dạ Tra mặc kệ hai người, trong lòng hắn Lục Ly là quan trọng nhất. Hắn mang theo Lục Ly bay vụt xuống, đang định xông vào lối ra trong đầm lầy.
- Thần Tiên Tử, một trong mười đại kịch độc Trung Châu?

Nghiệp Cơ đột nhiên kịp có phản ứng, nhìn sang Bạch Thu Tuyết nét mặt trắng bệch ở bên cạnh một cái, nàng vội vàng kêu nói:
- Chờ đã, độc này ngươi tìm người khác đều không giải được, Linh Lung Các nhất định cũng không giải được.
Dạ Tra thoáng ngừng lại, quay đầu nhìn chằm chằm Nghiệp Cơ nói:
- Ngươi nói cái gì?
Nghiệp Cơ nghĩ nghĩ rồi nói tiếp:
- Thật ra độc này không có giải dược, đã từng có một Tộc Vương đại tộc trúng qua độc này, tìm khắp cả Trung Châu đều không ai giải được, cuối cùng được một trưởng lão Dạ Xoa Tộc chúng ta trị khỏi. Chẳng qua trưởng lão Dạ Xoa Tộc đó cũng đã chết.
Tròng mắt Dạ Tra lóe lên quang mang, trên mặt thoáng hiện ý mừng, nhìn Nghiệp Cơ nói:
- Nói như vậy Dạ Xoa tộc các ngươi có thể giải được độc này.
Bạch Thu Tuyết cũng đại hỉ, xoa xoa nước mắt bay tới hỏi:
- Nghiệp Cơ, nhanh giúp Lục Ly giải độc.
- Ta  không giải được!
Nghiệp Cơ lắc đầu, nhìn Bạch Thu Tuyết nói:
- Không chỉ ta, tất cả tộc nhân Dạ Xoa Tộc đều không giải được, người duy nhất giải được độc chỉ có thể là ngươi. Chỉ có người tu luyện Thiên Mị Thuật mới có thể giải được loại độc này, chẳng qua nếu không may, Thần Nữ ngươi cũng sẽ chết!
Oanh!
Trong đầu Bạch Thu Tuyết như vang lên một tiếng sấm rền, kịch độc trên người Lục Ly chỉ mình nàng mới có thể giải được? Chẳng qua có khả năng nàng sẽ chết. Nói cách khác hoặc là Lục Ly chết, hoặc là nàng có thể sẽ chết!
Tâm tính Bạch Thu Tuyết rất không sai, song nói cho cùng vẫn là một tiểu cô nương mười mấy tuổi. Đối với tử vong nàng tự nhiên sẽ có tâm lý sợ sệt.
Chẳng qua nàng vẫn phản ứng rất nhanh, vẻn vẹn trầm tư mấy giây liền hỏi:
- Ngươi xác định ta có thể giải được loại độc này? Giải như thế nào?
Dạ Tra trầm giọng hỏi:
- Nghiệp Cơ, mau nói cách giải?
- Trên thực tế, theo như ghi chép của chúng ta, loại độc này không cách giải.

Nghiệp Cơ khẽ thở dài nói:
- Độc này không phải độc bình thường, mà là một loại vu độc, nghe đồn là từ Thánh Tiên đại địa lưu truyền tới, người duy nhất giải được loại độc này chỉ có thể là cường giả Vu tộc Thánh Tiên đại địa. Độc phân tử độc và hoạt độc, tử độc dễ giải, hoạt độc lại gần như không giải được. Thần Tiên Tử chính là hoạt độc, vừa tiến vào nhân thể liền sẽ phân tán khắp cơ thịt và huyết dịch toàn thân, đồng thời hòa làm một thể.
- Theo như ghi chép của chúng ta, dù là thần dược tốt nhất trong thiên địa đều không thể bức ra hay hóa giải loại độc này. Bởi vì loại độc này có thể phân liệt và sinh trưởng, giết chết một nhóm lại phân tách sinh trưởng ra một nhóm khác, vĩnh viễn không cách nào trừ tận gốc. Giải pháp duy nhất chính là hút nó ra, đổi thành một người khác trúng độc. Thiên Mị thuật liền có được năng lực như vậy, có thể chuyển dời độc kia đi, bởi thế thực tế đây không gọi là giải độc, mà là chuyển dời độc tố.
- Thiên Mị Thuật còn có một loại năng lực, Thần Nữ ngươi hẳn biết Thiên Mị thuật có ba tầng. Tầng thứ nhất Điên Đảo Chúng Sinh, tầng thứ hai Mị Hoặc Thiên Hạ, tầng thứ ba là Nhiếp Thần Trấn Ma. Nếu có thể tu luyện tới tầng thứ ba, Thần Ma đều không sợ, chút độc tố nho nhỏ kia tự nhiên cũng có thể nhẹ nhàng đánh tan, thậm chí chuyển đổi thành của mình, tăng cường chiến lực bản thân.
- Bởi thế muốn cứu Lục Ly, chỉ còn cách chuyển dời độc trong thân thể hắn sang người Thần Nữ. Sau đó đông kết Thần Nữ, để nàng tiến vào trạng thái chết giả, những độc tố tự nhiên cũng sẽ bị đông kết theo. Linh hồn Thần Nữ lại không bị hạn chế, có thể tự hành tham ngộ Thiên Mị Thuật.
- Đương nhiên, độc tố sẽ không hoàn toàn bị đông kết, mà vẫn sẽ chậm rãi khuếch tán, hẳn kéo dài chừng trên dưới trăm năm. Trong vòng trăm năm, nếu Thần Nữ không thể tham ngộ tầng thứ ba Thiên Mị Thuật, như vậy nàng liền sẽ như trưởng lão tộc ta năm đó, vĩnh viễn quy thiên.
Nghiệp Cơ sau khi giải thích xong liền trầm mặc, chờ đợi Bạch Thu Tuyết và Dạ Tra đưa ra quyết định, ánh mắt Dạ Tra khẽ lấp lánh, lại không lên tiếng.
Thật ra trong lòng chính hắn cũng rõ ràng, dù tới Linh Lung Các cũng chưa hẳn cứu được.
Lục Ly và Khương Khinh Linh là bằng hữu, nhưng lần này Linh Lung Các không phái Nhân Hoàng tới, có thể thấy thái độ Linh Lung Các trong chuyện này là thế nào. Độc kia bá đạo như vậy, dù có thể cứu, khẳng định cũng cần thần dược, Linh Lung Các sẽ vì Lục Ly mà dùng tới thần dược ư?
Dạ Tra càng rõ ràng, Bạch Thu Tuyết là nữ tử Lục Ly yêu nhất, nếu hắn giật dây Bạch Thu Tuyết làm việc này, sau khi Lục Ly tỉnh lại sợ rằng sẽ xé xách hắn.
- Nghiệp Cơ này cũng có vấn đề!
Dạ Tra già đầu thành tinh, hắn nhìn Nghiệp Cơ một cái thật sâu, tựa hồ xem thấu suy nghĩ trong lòng nàng. Nghiệp Cơ rõ ràng có chút chột dạ, ngoảnh đầu sang chỗ khác.
Bạch Thu Tuyết là Thần Nữ Dạ Xoa Tộc, là hi vọng của Dạ Xoa Tộc, hệt như Lục Ly là hi vọng của Thanh Loan Tộc.
Đã như vậy, vì sao Nghiệp Cơ lại chủ động nói ra cách giải độc?
Đây không phải đẩy Thần Nữ của các nàng đi vào hố lửa ư? Nhiều năm như vậy thật không dễ dàng mới xuất hiện một truyền nhân có thể tu luyện Thiên Mị Thuật, vì sao nàng phải muốn hại Bạch Thu Tuyết?
Sự tình khác thường tất có nguyên do!
Dạ Tra phỏng đoán Nghiệp Cơ cũng có ý đồ riêng của mình, có lẽ nàng muốn đẩy Bạch Thu Tuyết vào tử lộ, để nàng trong vòng trăm năm có thể tu luyện Thiên Mị Thuật tới tầng thứ ba, không thành công thì thành nhân.
Chỉ có tu luyện Thiên Mị Thuật tới tầng thứ ba, chiến lực Bạch Thu Tuyết mới có bước phát triển vượt trội về chất, mới có hi vọng dẫn dắt Dạ Xoa Tộc phát triển lớn mạnh.
Bạch Thu Tuyết không có thời gian nghĩ nhiều đến mưu đồ của Nghiệp Cơ, nàng trầm tư suốt nửa nén hương, trên gương mặt xinh đẹp chớp qua một tia kiên định, cắn răng nói:
- Nghiệp Cơ, chuẩn bị một chút, ta giúp Lục Ly giải độc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.