Chương trước
Chương sau
Tất cả các gia tộc đều đầu hàng, chẳng lẽ Lục Ly phải cường hành cướp đoạt các tài nguyên như khoáng mạch linh sơn dược điền … mà các gia tộc đó đang chiếm giữ
Mọi người đi theo ngươi là vì kiếm miếng cơm ăn, ngươi lại muốn cướp bát cơm của người ta? Trước không quản việc này có hợp lý hay không, chí ít thanh danh truyền đi ra rất không dễ nghe.
Vũ Hóa Thần, Minh Vũ, Bạch gia, Tử gia, hoặc ngay cả đám người Dạ Tra … ai mà không muốn tài nguyên? Thanh Loan Tộc ở trong tiểu thế giới kia, tài nguyên ít đến thương cảm, rất nhiều tài nguyên đều là mang ra từ tổ địa trước lúc bị diệt tộc, dùng một điểm liền ít một điểm..
Ai nấy trông mong chờ gạo xuống nồi, chính bản thân Lục Ly cũng càng cần lượng lớn linh tài.
Lục Ly muốn nhanh chóng trở nên cường đại, vậy liền cần lượng lớn linh tài đỉnh cấp. Tu luyện Huyền lực phải cần đan dược tốt nhất, tu luyện Hồn Đàm chí ít cũng cần Hồn Tinh, ngưng tụ Mệnh Luân phải có linh tài đi kèm. Lục Phi Tuyết cũng cần tu luyện, linh tài Quân Hầu Cảnh đều rất đắt đỏ, Minh Vũ phải tu luyện, đám người Dạ Tra phải tu luyện, lượng linh tài những người này cần sẽ là con số trên trời.
Rất nhiều linh tài đỉnh cấp ở Bắc Mạc không có, tỉ như Thăng Long Thảo, tỉ như Hồn Tinh, hoặc là linh tài tu luyện càng tốt hơn nữa.
Những linh tài đó đều cần tới Trung Châu mua sắm, Lục Ly quen biết Khương Khinh Linh, nhưng hắn không khả năng để Khương Khinh Linh đưa tặng hắn. Đưa nhiều Khương gia nhất định sẽ có ý kiến, bởi thế cần bên này cầm ra vô số tài nguyên để trao đổi ..
Một cường giả thiên tài không chỉ phải có tư chất nghịch thiên, còn cần vô tận tài nguyên chồng thêm vào. Lục Nhân Hoàng thiên tư tung hoành, nhưng nếu không có Lục gia cung cấp tài nguyên, dựa vào chính bản thân hắn liền có thể tu luyện tới Nhân Hoàng Cảnh?
Đừng đùa!
Ở cái thế giới này, không có đại gia tộc nâng đỡ, không có vô số tài nguyên chồng lên, căn bản không khả năng trở thành cường giả.
Mới đầu tu luyện còn đỡ, một khi đột phá Quân Hầu Cảnh hoặc Nhân Hoàng Cảnh, mỗi loại linh tài cần dùng đều có giá trên trời. Nếu không có địa bàn, không có tài nguyên, ngươi chỉ còn cách cướp đoạt, hoặc tiến vào các tuyệt địa mạo hiểm. Như thế hậu quả sẽ là, hoặc bị đại gia tộc truy sát, hoặc tiến vào tuyệt địa, có đi mà không có về.
Mặc dù trước lúc trở lại Bắc Mạc, Lục Ly sớm đã có tâm lý chuẩn bị, nhưng lúc này vẫn không nhịn được khẽ thở dài một tiếng, nhất tướng công thành vạn cốt khô, giờ đây hắn mới thực sự thể hội được câu nói này.
Vấn đề là nếu không tranh, hắn liền không cách nào trở nên càng mạnh, kết cục sau cùng liền là bị người đồ sát. Cha mẹ vĩnh viễn chịu khổ dưới Hàn Băng Thâm Uyên, Lục Linh cũng cơ khổ lẻ loi, nói không chừng lúc này còn đang bị người ngược đãi.
- Thôi, thôi!
Lục Ly khoát tay, không truy cứu việc này nữa, Yên phu nhân khom người nói:
- Công tử trạch tâm nhân hậu, những chuyện này ngươi đừng dính vào, dù sao Bạch Yên cũng bị người mắng Độc Quả Phụ quen rồi, việc này cứ để ta xử lý.
Lục Ly liếc mắt nhìn sang, Yên phu nhân cong người lại, ngửa mặt lên, cổ áo vốn đã mở rất thấp, lúc này nhìn từ góc độ Lục Ly, mảnh trắng bóng trước ngực lập tức thu gọn vào trong mắt.

Ừng ực
Lục Ly âm thầm nuốt xuống nước miệng, tròng mắt trợn tròn. Yên phu nhân thấy thần sắc đó của Lục Ly, vẻ mặt càng thêm vũ mị, mắt ưng ửng nước, rất là chọc người…
Cũng may ý chí lực Lục Ly tương đối cường đại, rất nhanh liền thu hồi ánh mắt nói:
- Phu nhân, những chuyện này ngươi toàn quyền xử lý. Chẳng qua có một điểm nhất định phải thông cáo ba quân, không được chém giết bình dân, không được giết lương mạo công?
- Vâng!
Yên phu nhân khẽ cười một tiếng, lại chưa lui ra mà cười tủm tỉm nhìn Lục Ly nói:
- Công tử gần đây rất là mệt nhọc, thiếp thân hiểu một chút phương pháp xoa bóp, có thể thư hoãn mệt nhọc, hay là để thiếp thân xoa bóp cho công tử một phen?
Lục Ly há còn không biết Yên phu nhân định làm gì? Nhưng lúc này hắn chính đang độ tuổi huyết khí phương cương, lại có được một nữ tử xinh đẹp như thế có thể mặc mình muốn làm gì thì làm, còn không cần để ý bất kỳ hậu hoạn nào, nói trong lòng không có nửa điểm ý nghĩ là gạt người.
Nội tâm hắn đang thiên nhân giao chiến, Yên phu nhân lại cười tủm tỉm đi tới, tay ngọc đặt trên vai Lục Ly, đè hắn trên ghế. Sau đó hai tay bắt đầu nhẹ nhàng xoa vuốt bả vai và cổ Lục Ly.
Không thể không nói thủ pháp Yên phu nhân thật sự rất không sai, lực đạo cực vừa vặn, đoạn thời gian này Lục Ly nhìn như không làm gì, thật ra áp lực trong lòng lại rất lớn. Lúc này được người xoa bóp một phen, toàn thân đều cảm thấy thư thái, liền cũng nhắm mắt hưởng thụ không nói gì.
Động tác Yên phu nhân cũng rất quy củ, giúp đỡ Lục Ly xoa bóp bả vai, cổ gáy và sau lưng, tiếp đó lại chuyển sang bóp tay chân, động tác rất nhuần nhuyễn, xem ra trước kia từng được tiếp thụ huấn luyện.
Lục Ly thấy Yên phu nhân chưa từng có hành động gì quá phận, cứ thế nhắm mắt hưởng thụ. Chỉ là một lát sau, hắn đột nhiên cảm giác được phía sau có một thân thể mềm mại nóng bỏng dựa sát lại gần, hai đoàn thịt mềm dán ở trên lưng, cực kỳ co dãn. Mặc dù hắn là trai tân, nhưng cũng biết được đó là thứ gì, bắp thịt toàn thân lập tức căng cứng, miệng đắng lưỡi khô, bụng dưới vọt lên một cỗ tà hỏa.
Cũng may rất nhanh Yên phu nhân liền tách người ra, hai tay nàng chính đang xoa bóp tay Lục Ly, nhìn qua có vẻ vừa rồi chỉ là không cẩn thận đụng chạm phải.
Tâm tạng Lục Ly đề lên tận cuống họng, Yên phu nhân bỗng chợt xoay ngoài, đứng ở trước mặt Lục Ly, sau đó ngồi xổm xuống bắt đầu giúp hắn bóp đùi.
Tay ngọc của Yên phu nhân không ngừng lướt qua trên đùi hắn, Lục Ly rốt cuộc chịu hết nổi, thân dưới có phản ứng, hung khí dưới đũng quần gồ lên.
Hai chân Yên phu nhân đang xổm trên mặt đất, giúp Lục Ly xoa bóp chân, một tròng mắt ngập nước, như cười mà không phải cười nhìn chằm chằm đũng quần Lục Ly nhô lên.
Lục Ly nhịn không được mở mắt nhìn xuống, thấy được nét mặt yêu diễm kia, thấy được ánh mắt nàng chính đang nhìn chằm chằm nơi không nên nhìn, thấy được phiến trắng nõn trước ngực, lập tức cảm giác trong đầu “Oanh” lên một tiếng, tưởng như muốn nổ tung.

Đợi khi tay ngọc Yên phu nhân men theo bắp đùi lướt xuống, nhẹ nhàng đụng chạm nơi không nên đụng chạm, Lục Ly càng là thiếu chút bạo tẩu.
Hô hô
Trong cổ họng hắn vọng ra tiếng hít thở nặng nề, đột nhiên mở miệng trầm giọng quát:
- Được rồi, đứng dậy, xoay người sang chỗ khác!
Phản ứng đầu tiên của Yên phu nhân là khẽ giật mình, sau đó cười khúc khích đứng lên, xoay người chĩa cặp mông nở nang vào mắt Lục Ly, còn cố ý khẽ vặn vẹo.
Ba!
Lục Ly giơ tay lên hung hăng phách mấy chưởng lên cặp mông đẫy đà đó, lực đạo đủ mười, đánh cho Yên phu nhân chảy cả nước mắt.
Yên phu nhân ủy khuất quay người, Lục Ly lại lạnh lùng nói:
- Lần sau đừng dùng trò mèo này với ta, ta tuyệt không khinh tha nữa đâu, đi xuống đi!
Nhìn nét mặt lạnh lùng như băng, ánh mắt thâm thúy tựa hồ xuyên thủng nội tâm người đối diện của Lục Ly, Yên phu nhân vội vàng thu lại nước mắt, sợ hãi quỳ xuống nói:
- Công tử bớt giận, Bạch Yên biết sai rồi.
- Đi xuống!
Lục Ly vung tay lên, không nhìn lại Yên phu nhân lấy một lần, kẻ sau nơm nớp đi ra.
Đợi người đi rồi, Lục Ly mới thở phào một hơi, Yên phu nhân khiêu khích rất đúng chỗ, vừa rồi hắn thiếu chút nhịn không được.
Chẳng qua Yên phu nhân đã xem thường ý chí lực của Lục Ly, ba ngày ba đêm dày vò như địa ngục ở Tà Vu Sơn khiến ý chí lực Lục Ly trở nên kiên định dị thường.
Dụng ý Yên phu nhân quá rõ ràng, đại chiến sắp hạ màn, Bắc Mạc sắp nhất thống. Sau khi thống nhất tự nhiên sẽ là phân chia lợi ích, nếu lúc này nàng bò được lên giường Lục Ly, dù chỉ là một lần, cũng có thể giúp Bạch gia giành được lợi ích lớn vô cùng.
Lục Ly rất rõ ràng điểm này, bởi thế Yên phu nhân không thể lên giường của hắn, chí ít hiện tại không thể.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.