Chương trước
Chương sau
Trong Trưởng Lão Đường, hiện nhiệm gia chủ Lục gia Lục Chính Đàn chính đang triệu kiến một đám trưởng lão Ngoại Đường, lắng nghe bọn họ báo cáo công tác trong đoạn thời gian gần đây.
Lục Chính Đàn đi ra một đoạn thời gian tương đối dài, thân là gia chủ tự nhiên phải hiểu rõ tình huống Lục gia trong thời gian qua.
Lục gia nhà lớn nghiệp lớn, trọn khắp đông bộ Trung Châu đều là phạm vi thế lực Lục gia, rất nhiều khoáng mạch, bảo địa, dược điền đều bị Lục gia chiếm cứ. Lục gia phong thành chỉ là con em gia tộc không được đi ra, không có nghĩa là từ bỏ lợi ích bên ngoài.
Đúng lúc này, một tên chấp sự nội vụ đột nhiên đi đến, định tiến lại nhỏ giọng nói mấy câu bên tai Lục Chính Đàn, Lục Chính Đàn khoát tay nói:
- Có chuyện thì cứ nói ra trước mặt mọi người, đều là người trong nhà, cớ gì mà phải che che lấp lấp.
Lục Chính Đàn nhìn qua không hề già, hồng quang đầy mặt, tướng mạo đường đường, chẳng qua đầu tóc có chút xám trắng. Hắn mắt hổ âm trầm, nét mặt cương nghị, trong lúc giơ tay nhấc chân bá khí tiết ra, trên thân cũng có một loại khí trường khó mà dùng lời diễn tả, khiến người bất giác cảm thấy đè nén, không dám nhìn thẳng.
Lục Chính Đàn đã nói như vậy, chấp sự đành phải cắn răng nói:
- Vừa rồi Ly thiếu gia đi, hắn nói … buồn ngủ, đi về trước nghỉ ngơi một phen, ngày sau lại đến bái phỏng gia chủ.
Xoạt!
Lời chấp sự khiến đại điện bỗng chốc tạc nồi, lúc này bên trong điện đứng rất nhiều người, loại trừ Đại trưởng lão bế quan ra thì tất cả các trưởng lão còn lại đều có mặt. Lục Toan Lục Nghê đứng ở sau lưng Lục Phong Hỏa, trưởng lão Ngoại Đường cũng có mười mấy người, cộng thêm mấy tên chấp sự trọng yếu thì nhân số tổng cộng phải đến hai ba mươi người.
Lục Chính Đàn muốn triệu kiến Lục Ly, Lục Ly lại dám trực tiếp rời đi? Đây chính là xem thường gia chủ a. Nếu người người đều như vậy, Lục Chính Đàn cũng không cần làm gia chủ nữa, mệnh lệnh ngươi tộc nhân Lục gia đều không nghe, còn làm sao thống soái gia tộc?
- Hỗn xược!
Lục Phong Hỏa bạo nộ, Lục Chính Đàn là phụ thân hắn, không tôn trọng Lục Chính Đàn khác gì là đánh bạt tai lên mặt hắn. Thế là lập tức đứng bật dậy nói:
- Người đâu, đi bắt lại Lục Ly, trực tiếp đánh vào đại lao, chờ đợi phát lạc.
Chuyện lần trước có Thái Thượng trưởng lão đè xuống, Lục Phong Hỏa một bụng lửa giận không chỗ phát tiết. Hiện tại Lục Chính Đàn đã trở về, không ngờ Lục Ly còn dám lớn lối như thế? Không cho đứa này chút bài học, ngày sau bọn hắn làm sao quản nổi?
Bát trưởng lão và Tứ trưởng lão liếc nhau, thần sắc hai người đều có chút đắng chát, cái tên Lục Ly này không gây chuyện liền không thoải mái chắc? Lục Chính Đàn vừa mới trở về, thế mà đứa này đã giơ đầu lên trước họng súng.
Một đám binh sĩ từ bên ngoài tràn vào, nghe được lệnh Lục Phong Hỏa, cả đám nhìn về phía Lục Chính Đàn. Lục Chính Đàn lại không hề tức giận, mỉm cười vuốt râu nói:

- Một đứa nhóc mà thôi, Phong Hỏa ngươi rống cái gì? Chuyện Lục Ly ta có nghe qua một chút, vừa mới trở về gia tộc, không hiểu phép tắc lễ nghĩa, hoàn toàn có thể thông cảm, quay đầu từ từ dạy bảo là được.
- Gia chủ thánh minh!
Bát trưởng lão và Tứ trưởng lão liền vội vàng đứng lên, chắp tay hô. Hai người chính đang không biết làm sao, giờ Lục Chính Đàn lại nói như vậy, bọn hắn tự nhiên vui vẻ đáp ứng.
Một ít trưởng lão Ngoại Đường cũng khẽ gật đầu, Lục Chính Đàn rộng lượng như vậy, đây mới là phong thái của người làm gia chủ. Dù sao đó cũng là con trai Lục Nhân Hoàng, tộc Vương Lục gia tộc còn đâu có chết.
- Hừ!
Lục Phong Hỏa cười lạnh nói:
- Lục Ly chẳng cầm ra được nhân chứng vật chứng gì, cũng không thức tỉnh Kim Cương huyết mạch, chúng ta còn chưa nhận định hắn là con trai Nhân Hoàng. Thế mà giờ đã không coi ai ra gì, nếu xác định thân phận hắn, chẳng phải còn muốn lật trời?
Lục Chính Đàn khoát tay nói:
- Ngũ thúc chẳng phải đã nói rồi sao? Cũng đã xác định thân phận con em Lục gia của hắn. Bất luận hắn có phải con trai Nhân Hoàng hay không, hắn có thể lấy tu vi Hồn Đàm Cảnh đánh trọng thương Khâu Văn Trạch, thiên tư như thế hẳn cũng chẳng kém Nhân Hoàng là bao. Con em thiên tài, có chút ngạo khí là điều rất bình thường, tính tình dã, không hiểu quy củ, những điều này đều không phải vấn đề. Gần đây nhiều chuyện, quay đầu ta sẽ đích thân gặp hắn, dạy bảo một phen, nếu có thể thành tài cũng là chuyện tốt đối với gia tộc.
- Vâng!
Lục Chính Đàn đã nói như vậy, Lục Phong Hỏa sao dám tiếp tục gây sự? Mấy tên trưởng lão liếc nhau, ngược lại nghe ra được ý ngầm trong mấy lời kia, đám trưởng lão Ngoại Đường đều không phải đứa ngốc, tự nhiên đều nghe ra được ngụ ý trong đó.
Lục Ly là con em Lục gia, điểm ấy không thể nghi ngờ! Lục Ly thiên tư kiêu hoành, điểm ấy cũng có thể xác định.
Nhưng có phải là con trai Lục Nhân Hoàng hay không, Lục Chính Đàn vẫn giữ thái độ hoài nghi.
Lục Chính Đàn còn nói Lục Ly không hiểu quy củ, quay đầu dạy bảo một phen, đây cũng là một loại tín hiệu rất rõ ràng, ngầm nói rõ hắn không thích Lục Ly, nếu vị trưởng lão đi lại tương đối gần với Lục Ly, nhất định sẽ rước lấy ghét bỏ từ hắn.
Chủ một nhà với vua một nước thật ra cũng không quá khác biệt, nhất là với đại gia tộc như Lục gia, bá chủ vùng đông bộ Trung Châu.
Trước kia Lục Chính Dương là tộc Vương, vậy chính là Vương ở đông bộ Trung Châu, hiện tại Lục Chính Đàn thay vào đó, hắn đang im ắng nói cho mọi người, các ngươi đừng chọn sai đội, bằng không hắn sẽ rất không cao hứng.
- Mãnh phu sơn dã!
Lục Toan khe khẽ phun ra bốn chữ, hắn và Lục Nghê di truyền từ Lục Phong Hỏa, tướng mạo đường đường, khí độ bất phàm, hai người đều không tỏ thái độ quá rõ ràng, từ đầu đến cuối một mực bình tĩnh đứng sau lưng Lục Phong Hỏa. Thẳng đến khi Lục Chính Đàn dứt lời, hai người mới khẽ nhìn nhau, khóe miệng cùng lộ ra một tia hàn ý.

Suy đoán của Lục Hồng Ngư và Lục Lân đều đúng, Lục Toan Lục Nghê nhìn Lục Ly rất không vừa mắt. Không phải là lòng dạ hai huynh đệ bọn hắn không đủ khoáng đạt, thậm chí Lục Phong Hỏa và Lục Liên Thiên làm khó dễ Lục Ly như thế, cũng không phải phẩm hạnh hai người không đoan chính.
Hết thảy đều là vì lợi ích!
Lục Ly trở về không phù hợp với lợi ích của mạch bọn hắn. Bọn hắn không phải không tin tưởng Lục Ly là con trai Lục Nhân Hoàng, ngược lại còn thâm tín không nghi, hơn nữa bọn hắn còn hoài nghi Lục Ly là do Lục Nhân Hoàng phái trở về đi tiền trạm, bằng không Lục Ly sao dám gan lớn bằng trời như thế?
Trước kia không nắm quyền, không biết chỗ tốt của quyền lực.
Sau khi cầm quyền rồi, đám người Lục Phong Hỏa đều nếm đến lợi lộc, toàn bộ tài nguyên gia tộc đều nằm hết trong tay bọn hắn. Ba huynh đệ Lục Phong Hỏa, còn cả Lục Toan Lục Nghê, bọn hắn muốn tài nguyên nào có tài nguyên đó, muốn bảo vật gì có bảo vật đó.
Lần này Lục Toan Lục Nghê theo Lục Chính Đàn đi ra, bên ngoài đều lấy quy cách hoàng trưởng tôn Lục gia tiếp đãi hai người, vô số tiểu thư đại gia tộc đều hận không thể bò lên giường hầu hạ bọn hắn.
Bao gồm cả Lục Chính Đàn, trước kia hắn một mực đứng ở sau lưng Lục Chính Dương, tất cả mọi người đều vây quanh Lục Chính Dương, không ai để ý hắn lấy một lần. Mặc dù thực lực hắn đúng là không yếu thua Lục Chính Dương bao nhiêu, nhưng tộc Vương chính là tộc Vương, thứ tộc Vương đại diện không phải bản thân, mà là toàn bộ Lục gia!
Bởi thế ..
Những mâu thuẫn này thật ra không thể điều hòa, hôm nay ý của Lục Chính Đàn đã hết sức rõ ràng. Chính là cố ý gõ đánh Lục Ly, đồng thời thắng được nhân tâm, uy hiếp quần hùng, nói cho tất cả trưởng lão, giờ đang là thời điểm Lục Chính Đàn hắn làm chủ, nếu đứng sai đội, tự gánh lấy hậu quả.
Bát trưởng lão và Tứ trưởng lão liếc nhau, trong mắt đều lộ ra vẻ đắng chát, nếu hai người tiếp tục thân cận Lục Ly, sợ rằng sẽ phải bị Lục Chính Đàn chèn ép, không chừng sau này còn mất đi vị trí trưởng lão.
- Ai, nếu tộc Vương có thể tỉnh lại, hết thảy đều có thể cải biến, đáng tiếc!
Trong lòng Bát trưởng lão khe khẽ thở dài, thời gian mười năm, cách cục Lục gia đã yên ắng biến hóa, Lục gia đã cải triều hoán đại.
Trừ phi Lục Chính Dương tỉnh lại, bằng không dù Lục Nhân Hoàng có trở về đều không thay đổi được gì, càng đừng nói chỉ dựa vào Lục Ly.
Đúng vậy!
Lời đồn Lục Phi Tuyết nghe được không sai, Lục Chính Dương quả thực đã tới Thánh Tiên đại địa, còn bị thương nặng, trúng phải một loại vu độc vô cùng khủng bố.
Hắn đã ngủ say suốt mười năm, vô số trưởng lão Lục gia, thậm chí bao gồm cả Bát trưởng lão và Tứ trưởng lão, trong lòng kỳ thực đã tuyệt vọng.
Lục gia nghĩ tới vô số cách, vận dụng vô số thiên tài địa bảo, lại đều không có chút hiệu quả nào. Lấy thực lực Lục Chính Dương mà mười năm vẫn chưa tỉnh lại được, như vậy khả năng đời này hắn có thể sẽ không tỉnh lại nữa …
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.