Chương trước
Chương sau
- Có nên đi không?
Sau khi Lục Ly trở lại khoang thuyền của mình, trong đầu nghĩ tới vấn đề này. Thân phận của hắn đã bại lộ một chút, vạn nhất có cường giả dòm ngó thì sao? Vạn nhất có cường giả muốn tra hỏi hắn làm thế nào mà ra khỏi Tà Vu Sơn thì sao? Tất cả đều có khả năng.
Phi thuyền thiết giáp này có đôi khi sẽ dừng ở một phủ thành hoặc là ngoài vực thành, Lục Ly có thể dẫn theo Minh Vũ, Vũ Hóa Thần xuống thuyền, sau khi vào thành trì thì lập tức truyền tống đi.
Long Đế Quan vẫn chưa mở được nắp, nhưng trên người Lục Ly có một số linh dược, sau khi bán đi có thể đổi được chút huyền tinh, truyền tống mấy chục lần cũng  không có vấn đề gì. Trên người Vũ Hóa Thần chắc cũng có chút huyền tinh, chỉ cần đã truyền tống mấy chục lần, muốn tìm được bọn họ sẽ rất khó. Dù sao truyền tống trận của mỗi thành trì đều có thể truyền tống tới rất nhiều nơi.
Có điều... Linh Lung Các đã biết chuyện mình ở Hàm Thành, còn biết mình đã ra khỏi Tà Vu Sơn, muốn động thủ thì chắc đã sớm động thủ rồi. Lục Ly lại có chút do dự khó quyết, dù sao ở trên phi thuyền thiết giáp này vẫn rất an nhàn.
Lục Ly nghĩ nghĩ một chút, hỏi Vũ Hóa Thần:
- Lúc này chúng ta tới đâu rồi?
Vũ Hóa Thần lấy ra bản đồ nhìn mấy cái, chỉ vào một thành trì nói:
- Chắc ở phía đông Hoàng Thành, hai ngày trước vừa qua Hoàng Thành. Đi thêm về phía trước hơn mười ngày chính là một sơn mạch rất nổi tiếng của bắc bộ Trung Châu, Thiên Quỷ Sơn.
Lục Ly nhìn mấy lần, phát hiện Trung Châu thực sự quá to lớn, bay gần một tháng, lúc này vẫn còn ở bắc bộ Trung Châu. Nghĩ muốn tới Khiếu Thiên Thành thì chắc phải mất gần một năm, Lục Ly cũng bình thường trở lại.
Hắn quyết định hỏi ý kiến của Vũ Hóa Thần và Minh Vũ, hắn kể lại chuyện  Khương Khởi Linh đã tra ra thân phận của mình, sau đó hỏi hai người là nên đi hay ở.
Nghĩ nghĩ một chút nghĩ nghĩ một chút rồi nói:
-  Thiếu chủ tự quyết định đi, ta đi theo ngươi là được.
Vũ Hóa Thần trầm mặc rất lâu, hắn trước kia là một đại bá chủ, làm việc thích suy xét từ toàn cục, có kiến thức và thủ đoạn của riêng mình.
Một lát sau hắn nói:
- Thiếu chủ, ta cảm thấy hay là đừng đi loạn.
Lục Ly nhìn hắn, không nói gì chờ hắn giải thích, Vũ Hóa Thần nói:
- Thứ nhất, Linh Lung Các là một trong mười hai thế lực đỉnh cấp, các chủ của Linh Lung Các từng tiến vào Tà Vu Sơn, cho nên Linh Lung Các chắc không có hứng thú với Tà Vu Sơn. Từ quan sát của ta cho thấy, Khương Khởi Linh đó  chắc cũng có hảo cảm với ngươi, nàng ta dường như muốn theo đuổi ngươi, cho nên trong thời gian ngắn sẽ không hại ngươi.
- Thứ hai, nếu thân phận của ngươi bại lộ, kỳ thật lúc này rời thuyền mới là nguy hiểm nhất. Trong thành không phải triệt để an toàn, ví dụ như một gia tộc nào đó trong vực thành phía dưới biết được thân phận của ngươi, nếu ngươi tiến vào vực thành này, vậy chính là dê vào miệng cọp.
- Còn có một điểm quan trọng nhất, thiếu chủ cho rằng sau khi truyền tống nhiều lần thì kẻ địch sẽ rất khó truy tung à? Trên thực tế mỗi lần truyền tống đều được ghi chép lại, nếu có đại gia tộc muốn truy tra, có thể tỏa định chúng ta một cách rất thoải mái.
Vũ Hóa Thần có nhiều kiến thức hơn Lục Ly, hắn lại không dám hại Lục Ly, dù sao hại chết Lục Ly thì cũng là hại chết chính hắn. Sau khi Lục Ly nghe xong, nghĩ nghĩ một chút rồi gật đầu nói:

- Vậy tiếp tục ở lại, chờ rời khỏi bắc bộ Trung Châu rồi tính.
Chuyện của hắn chỉ có gia tộc của bắc bộ Trung Châu mới biết, chưa đến mức truyền khắp Trung Châu. Rời khỏi bắc bộ chính là địa bàn của Khiếu Thiên Cung, gia tộc bên đó chắc không biết gì về hắn.
Lục Ly nhớ tới bộ dạng nghiêm túc của Khương Khởi Linh khi xin lỗi mình, trong lòng cũng cảm thấy tâm an, nghỉ ngơi một lát, hắn lại tới phòng tu luyện.
Khương Khởi Linh đang ngủ, quản sự không nhận được mệnh lệnh cho Lục Ly tu luyện miễn phí, Lục Ly chuyển lời của Khương Khởi Linh, người sau nửa tin nửa ngờ, Lục Ly trực tiếp đi lạnh giọng nói:
- Nếu ta nói láo, lát nữa bảo Khương Khởi Linh tới tìm ta là được.
Quản sự nghĩ nghĩ một chút, cảm thấy Lục Ly không cần thiết phải nói láo, lát nữa đi hỏi Khương Khởi Linh là rõ ngay, thế là liền cho Lục Ly vào.
Lục Ly tiếp tục bế quan tu luyện, tham ngộ  ký ức của yêu ma, ấn chứng các loại lặp lại, ý đồ phóng thích được thần kỹ này ra.
Những ngày sau, Khương Khởi Linh quả nhiên không tới quấy rầy Lục Ly, vẫn ở trên tầng hai không xuống.
Quản sự tới bẩm báo Khương Khởi Linh nói Lục Ly đã tới phòng tu luyện, Khương Khởi Linh lại không nói gì, chỉ gật đầu tỏ vẻ nàng ta đã biết.
Những lời của Lục Ly hôm trước khiến Khương Khởi Linh triệt để cởi bỏ được khúc mắc, ngược lại còn có chút hậm hực. Cả ngày ngồi ngẩn ngơ trong khoang thuyền, thỉnh thoảng lại khóc, thỉnh thoảng lại cười, thỉnh thoảng lại uống say như chết. . .
Vũ Hóa Thần và Minh Vũ đều không ra khỏi cửa lớn một bước, mỗi ngày đều tu luyện. Bản thân Minh Vũ vừa đột phá Quân Hầu cảnh không lâu, cần đại lượng thời gian để bế quan tu luyện, củng cố cảnh giới, đề thăng chiến lực.
Trong linh hồn của Vũ Hóa Thần thì bị gieo Hồn trùng, nhưng lại không có bất kỳ ảnh hưởng gì đối với tu luyện, lúc này ở trên phi thuyền thiết giáp quá nhàm chán, hắn cũng chỉ có thể bế quan tu luyện.
Trên phi thuyền thiết giáp có hơn một ngàn khách nhân, trên cơ bản mọi người đều tu luyện ở trên thuyền, rất ít đi lại. Thời gian dài đằng đẵng như vậy, nếu không bế quan, vậy sẽ thực sự quá nhàm chán.
Phía trước phi thuyền thiết giáp cỡ lớn của Linh Lung Thương Hội đều có dấu hiệu, Linh Lung Các ở bắc bộ Trung Châu là chúa tể chí cao vô thượng, ai dám đắc tội với người của Linh Lung Thương Hội chứ? Cho nên trên đường phi hành vẫn rất bình tĩnh, không hề xuất hiện bất kỳ bất ngờ gì.
Bay về phía trước, một thống lĩnh ở tầng một ra khỏi khoang thuyền, sau đó trực tiếp bay lên tầng hai, cuối cùng lại lên tầng ba.
Tầng ba của phi thuyền thiết giáp càng nhỏ hơn, bên trên chỉ có một khoang thuyền lớn, chỉ có một người ở, chính là ngoại công của Khương Khởi Linh, đại thống lĩnh chiến lực mạnh nhất, quyền thế lớn nhất trên thuyền.
Thống lĩnh đi vào khoang thuyền, quì một gối trước một lão nhân tóc tím, bẩm báo:
- Đại thống lĩnh, phía trước chính là Thiên Quỷ Sơn. Trong khoảng thời gian này nghe nói bên đó có chút không bình tĩnh, hay là... Chúng ta bay vòng qua!
Lão nhân tóc tím nhướn mày, lạnh giọng hỏi:
- Thiên Quỷ Sơn xảy ra chuyện gì, không có tình báo chuẩn xác à? Đi vòng qua sẽ tốn thêm hai ba tháng thời gian.

Thống lĩnh lắc đầu nói:
-  Cụ thể thì không rõ lắm, thám báo trong các đã đi tra xét, nhưng vẫn chưa có tin tức báo về, chỉ nói là không quá bình tĩnh.
- Vậy tới dưới Thiên Quỷ Sơn đợi mấy ngày đi.
Lão nhân tóc tím nghĩ nghĩ một chút rồi phất tay nói:
- Nếu thực sự không quá bình tĩnh thì đi đường vòng, nếu chỉ là rung chuyển quy mô nhỏ thì trực tiếp bay qua, chắc không xảy ra đại sự gì đâu.
Phi thuyền thiết giáp tiếp tục phi hành, một ngày thời gian thoáng cái đã trôi qua, phi thuyền bay tới phía trước một tòa sơn mạch cực lớn.
Phi thuyền thiết giáp ngừng lại, khiến rất nhiều người đều đi ra xem. Mọi người nhìn về phía đông, thấy ở chân trời xa xa có một dãy sơn mạch nhấp nhô nối dài, tử khí ngút trời, tiếng động ầm ĩ.
Vũ Hóa Thần và Minh Vũ cũng bị kinh động mà đi ra, sau khi Minh Vũ nhìn lướt qua thì hô khẽ:
- Đó là gì thế?
- Nơi đó chắc là một tòa sơn mạch vô cùng nổi danh của bắc bộ Trung Châu!
Vũ Hóa Thần nghĩ nghĩ một chút rồi nói:
- Nghe nói Thiên Quỷ Sơn này là bảo địa nổi danh của bắc bộ Trung Châu, ngươi xem bên đó tử khí mờ mịt, hào quang đầy trời, chắc là có dị bảo sắp xuất thế.
- Ồ!
Minh Vũ không quá có hứng thú với dị bảo, nơi này là bắc bộ Trung Châu, là địa bàn của Linh Lung Các. Cho dù có dị bảo thì cũng là của Linh Lung Các, liên quan gì tới hắn chứ? Hắn xoay người đi vào khoang thuyền tiếp tục tu luyện, Vũ Hóa Thần nhìn một lúc rồi cũng không nhìn nữa.
Trên tầng ba của Phi thuyền, thống lĩnh đó lại đi lên, mang theo tin tức mới nhất của Linh Lung Các. Thiên Quỷ Sơn chỉ có một khu vực nhỏ là rung chuyển, hơn nữa đã rung chuyển được bảy tám ngày, không có rung chuyển lớn, thám báo của Linh Lung Các nói chắc vấn đề không lớn.
Lão nhân tóc tím nghĩ nghĩ một chút rồi phất tay nói:
- Một khi đã như vậy thì không đợi nữa, đẩy nhanh tốc độ đi qua nơi này là được.
Vù.
Phi thuyền thiết giáp rất nhanh liền phá không mà đi, bay tới sơn mạch tử khí ngút trời hào quang chói lòa đó.
 
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.