Chương trước
Chương sau
Nói thật, tư sắc của Khởi tiểu thư này không tồi, tuy không thanh lệ như Bạch Thu Tuyết, không linh động như Bạch Hạ Sương, không nhẹ nhàng thướt tha như Yên phu nhân, nhưng lại có một loại khí chất dụ dỗ.
Lông mi của nàng ta rất dài, đùi cũng rất dài, mặt là kiểu hồ ly điển hình, khi cười lên càng hớp hồn người ta. Nàng ta mặc cũng rất hở hang, váy dài màu tím có rất nhiều chỗ đều khoét hở, có thể nhìn thấy một cặp đùi tròn trắng ngần, có thể nhìn thấy cái bụng phẳng lỳ. Cổ áo cắt rất rộng, một cái rãnh sâu như ẩn như hiện, có thể tưởng tượng được sự đầy đã kinh người của nàng ta.
Nàng ta bao cả phòng tu luyện lớn, rõ ràng là nhằm vào Lục Ly. Nàng ta không hề che giấu, dùng thủ đoạn quang minh chính đại, khiến Lục Ly cũng đành bất lực, trừ phi là Lục Ly không muốn tu luyện.
Lục Ly nhìn Khởi tiểu thư dựa ở cửa, trầm giọng hỏi:
- Chỉ uống một chén rượu thôi là có thể tu luyện miễn phí à?
Khởi tiểu thư nghiêng đầu nghĩ nghĩ một chút, nói:
- Một chén rượu một ngày, ngươi uống ba chén thì có thể tu luyện ba ngày. Sau đó nếu ngươi muốn tiếp tục tu luyện thì có thể tiếp tục uống với ta.
- Chỉ uống rượu thôi? Không còn gì khác chứ?
Lục Ly vẫn có chút lo lắng.
- Xì.
Khởi tiểu thư cười khẽ một tiếng, lườm Lục Ly một cái, nói:
- Ngươi thực sự cho rằng bản tiểu thư đói khát như vậy à? Chỉ đơn thuần uống một chén thôi.
- Tốt.
Lục Ly gật đầu, đi ra ngoài, nếu Khởi tiểu thư này là ngoại tôn nữ của đại thống lĩnh thương thuyền, chắc là sẽ không xằng bậy đâu nhỉ? Nếu không đã sớm động thủ trực tiếp rồi.
Khởi tiểu thư dẫn đầu ra khỏi phòng tu luyện, Lục Ly đi ra theo, nhìn thấy Vũ Hóa Thần đang đợi ở bên ngoài, hắn trầm giọng nói:
- Ngươi chờ ở đây, ta đi uống một chén với Khởi tiểu thư rồi đi xuống.
Vũ Hóa Thần tiếp lời:
- Vâng, thiếu chủ, ta ở dưới chờ ngươi.
Đối thoại của Lục Ly và Vũ Hóa Thần là cố ý cho Khởi tiểu thư nghe, ý tứ là nếu Khởi tiểu thư xằng bậy, Vũ Hóa Thần sẽ đi lên tìm Lục Ly.
- Đi thôi!
Khởi tiểu thư ngoái đầu cười, chân điểm nhẹ, cả người bay lên trên, Lục Ly cắn răng đuổi theo, lên trên giáp bản tầng hai.
Tầng hai so với phía dưới thì nhỏ hơn rất nhiều, phòng cũng ít hơn, nhưng mỗi phòng đều to hơn phía dưới vài lần. Ở đây huyền tinh cũng tăng gấp bội, đãi ngộ được hưởng thụ tất nhiên tốt hơn, Lục Ly nhìn lướt qua, còn phát hiện rất nhiều thị nữ đi tới đi lui, bưng đồ ăn thức uống.
Khởi tiểu thư lúc lắc cái mông đẫy đà đi ở phía trước, thỉnh thoảng lại quay đầu cười dụ dỗ với Lục Ly, khiến Lục Ly có một loại cảm giác đang ở trong vùng hoang vu, đi theo sau một con hồ ly tinh.

Đi qua một khoang thuyền, cửa khoang đột nhiên mở ra, bên trong có một công tử tuấn tú trẻ tuổi đi ra. Hắn nhìn thấy Khởi tiểu thư thì lập tức cười nịnh nọt, vươn tay ra ôm lấy Khởi tiểu thư, miệng còn nói:
- Khởi Khởi, nhớ chết đi được.
Nụ cười trên mặt Khởi tiểu thư cứng lại, vươn chân dài quét một cái, trực tiếp đá công tử này vào trong khoang thuyền, nàng ta trừng mắt nói:
- Cút, còn xuất hiện ở trước mặt ta, ta sẽ phế ngươi, thương bạc đầu nến, phế vật.
Lục Ly dừng bước, chau mày, ánh mắt lộ ra một tia chán ghét, thiếu chút nữa thì muốn bay xuống.
Từ trong ngôn hành của hai người, có thể nhìn ra Khởi tiểu thư này là nữ tử  phóng đãng chân chính, từng lên giường với công tử kia, còn ghét bỏ hắn. . . Không lâu?
Đây là một nữ tử ai cũng có thể làm chồng!
Lục Ly từ nhỏ đã chịu ảnh hưởng của Lục Linh, tư tưởng có chút bảo thủ, từ việc Vũ Hóa Thần nói tới kỹ viện chơi, hắn lập tức cự tuyệt là có thể thấy được.
Khởi tiểu thư thấy Lục Ly không đi nữa, ánh mắt tới, cười nói:
- Đi thôi, tiểu đệ đệ, ngươi không muốn tu luyện à?
Lục Ly cố nén sự khó chịu trong lòng, lạnh lùng đi theo, cuối cùng theo Khởi tiểu thư tiến vào một khoang thuyền.
Trong đây trang trí rất xa hoa, bên trong có hai cái bàn vuông, bày đầy rượu và món ngon, còn có hai thị nữ quỳ gối.
Khởi tiểu thư thoải mái đi vào, ngồi sau bàn, nàng ta thấy Lục Ly vẫn đứng ở cửa khoang thuyền do dự không vào, ngửa mặt bật cười:
- Làm sao vậy? Sợ à? Sợ ta bỏ thuốc cưỡng hiếp ngươi? Yên tâm đi, Khương Khởi Linh ta vẫn chưa tới mức kém như vậy. Ta chỉ là thích chinh phục nam nhân, còn thích nhất là chinh phục loại tiểu nam nhân ngựa hoang như ngươi.
- Chinh phục nam nhân?
Lục Ly ngượng ngùng muốn sờ sờ mũi, lại quên mất mình đang đeo mặt nạ Ngân Ma.
Trên thế giới này tuy có rất nhiều nữ tử rất cường đại, ví dụ như Minh Xà Bà Bà, ví dụ như Yên phu nhân, nhưng đại đa số cường giả đều là nam nhân.
Thế giới này cường giả vi tôn, nam nhân chủ đạo thế giới này, nữ nhân thường thường chỉ là phụ thuộc. Cho nên đại bộ phận tình huống là nam nhân chinh phục nữ nhân, chứ không phải nữ nhân chinh phục nam nhân, điều này khiến Lục Ly có cảm giác không được tự nhiên.
Nếu đã lên đây rồi thì uống vài chén vậy, Lục Ly cắn răng bước vào. Ngồi phía sau một cái bàn khác, hai thị nữ phân biệt rót một chén chất lỏng đỏ như máu cho hai người, Lục Ly nhìn một cái nói:
- Đây là rượu à?
- Đúng vậy!
Khương Khởi Linh lười biếng tựa người vào bàn, nàng ta thản nhiên cười nói:

- Rượu này gọi là Huyết Tinh Mân Côi, là một loại rượu rất nặng. Nếu không dùng huyền lực để bức ra, cho dù là người tửu lượng rất tốt cũng không uống được mười chén.
- Người biến thái, uống rượu cũng biến thái.
Lục Ly thì thầm trong lòng, bưng chén rượu lên lại không biết uống thế nào, hắn đang đeo mặt nạ. Nếu cởi ra, vạn nhất bị nhìn thấu thân phận thì sao?
Khương Khởi Linh thấy Lục Ly cứ bưng chén rượu lên rồi lại do dự, khóe miệng lộ ra một tia châm chọc, nói:
- Cởi mặt nạ rách đó của ngươi ra đi, mặt nạ Ngân Ma này của ngươi là hàng cấp thấp. Bình thường đệ tử của đại gia tộc đều tu luyện Phá Võng Thuật, có thể thoải mái nhìn thấu. Ví dụ như ta... Có thể thấy rõ mặt thật của ngươi.
Lục Ly rất kinh ngạc, hỏi:
- Ngươi có thể nhìn thấu à?
Khương Khởi Linh gật đầu, giới chỉ trong tay sáng lên, lấy ra một bộ giấy bút, tay nàng ta thoăn thoắt vẽ lên giấy. Chỉ sau một nén hương liền vẽ chân dung của một người, sau khi Lục Ly nhìn thấy thì cả người chấn động.
Kỹ thuật vẽ của Khương Khởi Linh rất tốt, nhân vật vẽ ra rất sinh động, cảnh trong tranh chính là Lục Ly đứng trên giáp bản nhìn ra phương xa, Tuy chỉ là vẽ mặt nghiêng, nhưng lại giống hệt Lục Ly, thần vận đều rất giống.
Khương Khởi Linh cất bút đi, nhún vai nói:
- Thế nào? Lần này thì tin rồi chứ?
Lục Ly gật đầu, nhìn nhìn hai thị nữ, Khương Khởi Linh vung tay bảo hai thị nữ đi xuống, còn đóng cửa khoang thuyền  lại.
Lục Ly tháo mặt nạ bưng chén rượu lên, giơ về phía Khương Khởi Linh, nói:
- Chén thứ nhất.
Lục Ly uống xong, cảm thấy rượu này vào miệng rất êm, rất dễ uống. Hắn thầm gật đầu, cảm thấy rượu này cũng bình thường thôi, muốn vươn tay ra rót thêm một chén.
Nhưng mà, lúc này hắn đột nhiên cảm thấy trong bụng có một cỗ nhiệt lưu tới, rất nhanh liền lan ra khắp toàn thân, hắn cảm giác thân thể giống như là lửa đốt, mặt lập tức đỏ bừng. Đầu cũng cảm thấy có chút choáng váng, cả người hơi lảo đảo.
- Rượu này quả nhiên nặng thật!
Lục Ly vịn vào bàn để ổn định thân thể, mới cắn răng nói một câu, vừa rồi hắn còn tưởng không sao, không ngờ lại lợi hại như vậy
- Ha ha.
Khương Khởi Linh cười tươi như hoa, trước ngực rung rung, đẹp không sao tả xiết, nàng ta cười một lúc mới nhấp một ngụm rượu nói:
- Tiểu nam nhân,  rượu này đủ mạnh chưa? Ngươi chớ có uống say, nếu không sau khi tỉnh lại vạn nhất thất thân thì sao? Không uống được thì đừng miễn cưỡng. Hay là ngươi rửa chân cho ta đi? Rửa một lần ta cho ngươi tu luyện miễn phí ba ngày, thế nào?
 
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.