Một tháng sau khi kết hôn, cảm tưởng lớn nhất của Liên Dật Linh chính là : thật quá đỗi nhàm chán !
Cái công việc ‘bà vợ nội trợ’ này không hề tốt đẹp giống như trongtưởng tượng của cô, trong nhà đã có chú Thái thím Thái thu xếp trongngoài, cô chỉ cần lo dọn dẹp phòng ngủ chính và thư phòng. Em chồng côcũng chẳng phải trẻ con, không cần có chị dâu làm bạn hàng ngày. Mà quan trọng nhất, là lúc chồng cô không ngủ thì phần lớn thời gian đi làmhiệu trưởng, có mỗi cuối tuần mới có chút chút thời gian dành cho cô. Mà nhỡ ra lại có việc nghiên cứu gì hay hoạt động gì đột xuất, cô vẫn phải ngoan ngoãn nhìn chồng đi một mình.
Do đó, ba ngày sau cô tótvề nhà cha mẹ, hai người còn giật mình hỏi có phải cô làm gì bị chồng bỏ hay không ? Làm ơn đi, ước nguyện lớn nhất của cô là hai vợ chồng cầmtay nhau đi hết cuộc đời, tới khi đầu bạc răng long nha, giờ mới bắt đầu quá trình yêu đương tìm hiểu kia mà ! Cứ nghĩ thế, nhưng trong thực tếđiều đó lại khó mà thực hiện được, một tay vỗ không nên tiếng, cô làmsao có thể diễn một mình trong vở kịch được ?
Một buổisáng nhàm chán vô cùng, Liên Dật Linh nằm ườn trong thư phòng giết thờigian. Số lượng sách mà chồng cô sưu tầm thật sự rất lớn, lại còn hơn một ngàn đĩa nhạc, có điều với cô mà nói thì việc sắp xếp lại chỉ nhỏ nhưcái mắt muỗi. Chỉ cần vài ngày cô đã dùng máy tính lập danh sách lưu trữ gọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-den-anh-yeu/96580/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.