Ánh mặt trời rực rỡ chiếu vào trong căn phòng. Liên Dật Linh ngáingủ mở mắt ra, rồi kinh ngạc thấy chồng mình đang ngồi thu lu cạnh côtrên giường. Không biết anh ấy đã tỉnh từ lúc nào ?
Mà đã tỉnhsao chả lên tiếng gì cả thế chứ ? Dáng vẻ anh ta nửa ngồi nửa quỳ ychang người Nhật, vẻ mặt nghiêm trang khiến cô cùng cuống quýt ngồi dậygật đầu chào. « Chào buổi sáng. »
Suýt nữa thì cô buột miệngchào ‘Ohaio’ (câu chào của người Nhật),thành một cảnh vô cùng kỳ cục.Nghe nói ở Nhật, người vợ luôn phải dậy sớm hơn so với chồng, lại cònphải trang điểm mặc đồ chỉnh tề sẵn sàng. Có điều cô lấy chồng người Đài Loan nha, không đến nỗi nghiêm khắc thế chứ ?
« Chào…chào em. » Phó Lập Đường còn đang như trong mộng, khó mà tin nổi mình đã kết hôn thật sự. Khi anh tỉnh lại, nhìn quanh nhận ra đây là phòng ởkhách sạn, hơn nữa có một cô gái say giấc nồng bên cạnh, không khỏi càng lúc càng ngạc nhiên, thậm chí ngồi thu lu trên giường nhìn quanh. Dángcô ngủ trong chiếc váy ngủ bằng lụa trắng, vừa hồn nhiên vừa gợi cảm,khiến anh có cảm giác như đang chiêm ngưỡng một kỳ quan thế giới, chỉdám nhìn mà không dám chạm vào, trong ngực dồn nén vô số cảm xúc khó cóthể miêu tả bằng lời. (Haizzzz, con sói bị quyến rũ rồi… hay là con cừunhỉ ?)
« Tối qua anh uống hơi quá chén, có bị đau đầukhông ? » Cô thấy vẻ mặt anh cũng không tới nỗi nào, nhưng nhìn lại cóvẻ… ngây ngốc là sao ?
« Không sao. » Thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-den-anh-yeu/96579/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.