Triệu Dật mỉm cười nói: “Những chuyện như thế này anh không nói dối. Dù sao cũng giống như lời em nói, anh có thể có được em thì anh cần gì phải lừa em?”
Bạch Nguyệt ôm cổ Triệu Dật thật chặt: “Em không mong những thứ khác, chỉ cần có thể ở bên anh, những chuyện khác không còn quan trọng nữa.”
Triệu Dật cười nói: “Tìm bạn trai có thể đưa em đi ăn cơm là được, phải không?”
Bạch Nguyệt bỗng nhiên bị lời nói của Triệu Dật chọc cười: “Đúng vậy! Chỉ là em ăn rất tốt, ví tiền của anh phải đổ máu rồi!”
Triệu Dật cười nói: “Yên tâm! Cho dù ngày nào cũng ăn bào ngư, hải sâm hay cao lương mỹ vị cũng không khiến cho anh nghèo được.”
Hai người cứ lẳng lặng ôm nhau như vậy, đột nhiên Bạch Nguyệt hỏi: “Hôm nay thật sự… không muốn sao?”
Triệu Dật cười nói: “Lần đầu tiên trải qua trong cuộc đời đương nhiên là phải khắc sâu ấn tượng một chút. Yên tâm ngủ đi, sau này còn có cơ hội.”
Trong lòng Bạch Nguyệt có chút ngượng ngùng. Dù sao cũng là mình chủ động nhắc tới mà lại bị từ chối. Nhưng mà đồng thời trong lòng cũng cảm thấy rất ấm áp.
Có lẽ đây chính là điểm khiến mình say mê Triệu Dật nha!
Nghĩ một hồi, Bạch Nguyệt lại hỏi: “Khi nào thì anh trở về Giang Châu vậy?”
Triệu Dật cười nói: “Sao vậy? Em muốn trở lại trường sớm sao?”
Khuôn mặt Bạch Nguyệt ửng đỏ nói: “Khi nào anh trở về Giang Châu thì lúc đó em cũng về. Nếu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dau-tu-tren-duong-cuu-nguoi/3407460/chuong-462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.