“Con bé không về sao?”
Ánh mắt Tô Nhã thoáng có chút mất tự nhiên nhưng cũng rất nhanh khôi phục bình tĩnh, trên mặt lại lần nữa xuất hiện nụ cười: “Vậy thì chúng ta ăn thôi!”
Tô Nhã lấy ra một chai rượu vang đỏ, cười nói: “Biết cháu thích uống rượu, rượu đế thì mạnh uống chút rượu vang đỏ thì tốt hơn!”
“Được ạ!”
Triệu Dật cũng không khách sáo, lập tức đồng ý. Chỉ là trong lòng cũng có chút khó chịu khác thường.
Nếu có Liễu Vũ Phi ở đây, đương nhiên mọi chuyện sẽ không thành vấn đề.
Nhưng mà không có Liễu Vũ Phi, hoàn cảnh này có hơi kỳ lạ.
Hai người?
Còn uống rượu vang đỏ?
Phòng ăn là một bàn ăn hình vuông bằng gỗ sồi đỏ, Triệu Dật và Tô Nhã ngồi đối diện nhau.
Tô Nhã xinh đẹp, ánh mắt dịu dàng, nụ cười trên mặt cũng rất hiền từ.
Triệu Dật đẹp trai tự tin, cười lên có vẻ tự tin của một người đàn ông thành đạt.
“Được rồi! Nếm thử sườn heo xem hương vị như thế nào?”
Tô Nhã là chủ nhà mời Triệu Dật ăn cơm, đương nhiên cũng nhiệt tình cầm đôi đũa trên bàn gắp cho Triệu Dật một miếng sườn.
Triệu Dật ăn thử một miếng, khen ngợi: “Rất ngon! Tay nghề của cô Tô thực sự là quá tuyệt vời. Hôm nay cháu có lộc ăn rồi.”
Tô Nhã nghe Triệu Dật khen ngợi như vậy, trong lòng cũng tràn đầy vui vẻ.
Là một đầu bếp, ai không hy vọng món ăn mình làm ra có thể được thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dau-tu-tren-duong-cuu-nguoi/3407362/chuong-364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.