Đây là một căn hộ chung cư, diện tích không lớn lắm. Trang trí cũng đơn giản không có nguy nga tráng lệ, nhưng mà cũng rất ấm cúng.
Đây là chỗ ở của Tô Nhã ở Giang Châu, xem như là nhà của nhà họ Tô ở Giang Châu. Nếu cuối tuần Liễu Vũ Phi có thời gian cũng sẽ trở về đây ở cùng cô.
Tô Nhã nhìn Triệu Dật đánh giá căn phòng, cười nói: “Ở đây bình thường cũng chỉ có một mình cô ở, chỉ là một chỗ nghỉ chân, cũng không cần trang trí gì nhiều…”
Triệu Dật cười nói: “Rất tốt ạ! Cảm giác rất ấm cúng. Nhất là mấy đồ vật trang trí này, rất có cảm giác như ở nhà.”
Cảm giác ở nhà sao?
Trong lòng Tô Nhã bỗng nhiên run lên một cái, có cảm giác như ở nhà sao?
Nơi có người thì mới có nhà, chỗ không có ai ở thì chỉ là một cái khách sạn mà thôi.
Những món đồ trang trí mà Triệu Dật nhắc đến kia cũng là Tô Nhã đã lựa chọn rất kỹ lưỡng. Tô Nhã đã cố gắng hết sức trang trí căn phòng này giống nhà một chút. Nhưng mà chỉ lúc Liễu Vũ Phi trở về thì cảm giác mới giống như một ngôi nhà, có một chút hơi người. Còn ngày thường căn nhà vắng vẻ, giống như là một phòng khách sạn, tràn đầy hương vị lạnh lẽo.
Mỗi ngày Tô Nhã đi làm về đều nằm ở đây, cũng không muốn nhúc nhích một chút nào, cảm giác giống như là ở khách sạn.
Triệu Dật vẫn là người đàn ông đầu tiên đặt chân vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dau-tu-tren-duong-cuu-nguoi/3407361/chuong-363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.