Lấy hoa ra cho mình?
Chu Lâm vốn bị mọi người nhìn chằm chằm nên có vẻ hơi lúng túng, vừa nghe thấy Triệu Dật nói như vậy. Bỗng nhiên trăm mối ngổn ngang trong lòng như được giải thoát, nét gượng gạo trên khuôn mặt nhanh chóng biến mất, sự tự tin nhanh chóng được thay thế.
Chu Lâm lấy một bó hoa từ dưới bàn ra, chậm rãi đưa cho Triệu Dật.
Triệu Dật cầm bó hoa tươi Chu Lâm đưa tới, xoay người nhìn về Liễu Phi Vũ: “Tặng cho cậu, hy vọng cậu sẽ thích.”
Đôi mắt của Liễu Phi Vũ sáng bừng, sự vui vẻ không thể che giấu được.
Nụ cười của cô, một phần là vì bó hoa này, một phần là khâm phục sự cơ trí của Triệu Dật, biết cách ứng phó giúp bạn bè trong phút giây hoạn nạn.
Liễu Vũ Phi thoải mái nhận hoa, hít một hơi thật sâu, cười tươi như hoa phối hợp hỏi: “Đây là bất ngờ cậu chuẩn bị cho mình à?”
Triệu Dật nhún vai, vỗ vai Chu Lâm đang đứng bên cạnh nói: “Lúc nãy không phải mình đi đón cậu sao? còn hy vọng trước mặt bạn bè gửi cho cậu bó hoa này, cho nên không tiện tự mình đi mua, cũng chỉ có thể nhờ Chu Lâm mua một bó hoa xem như là bất ngờ nho nhỏ dành cho cậu.”
Liễu Phi Vũ cười nên mắt híp lại như vầng trăng khuyết, cười tiếp lời: “Chuyện này đúng là rất bất ngờ, mình rất thích, cám ơn cậu!”
Triệu Dật thở dài một hơi, cười nói: “Vậy thì tốt rồi, mặc dù chúng ta sau tháng chín đều sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dau-tu-tren-duong-cuu-nguoi/3407008/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.