Chương trước
Chương sau
Lấy hoa ra cho mình?

Chu Lâm vốn bị mọi người nhìn chằm chằm nên có vẻ hơi lúng túng, vừa nghe thấy Triệu Dật nói như vậy. Bỗng nhiên trăm mối ngổn ngang trong lòng như được giải thoát, nét gượng gạo trên khuôn mặt nhanh chóng biến mất, sự tự tin nhanh chóng được thay thế.

Chu Lâm lấy một bó hoa từ dưới bàn ra, chậm rãi đưa cho Triệu Dật.

Triệu Dật cầm bó hoa tươi Chu Lâm đưa tới, xoay người nhìn về Liễu Phi Vũ: “Tặng cho cậu, hy vọng cậu sẽ thích.”

Đôi mắt của Liễu Phi Vũ sáng bừng, sự vui vẻ không thể che giấu được.

Nụ cười của cô, một phần là vì bó hoa này, một phần là khâm phục sự cơ trí của Triệu Dật, biết cách ứng phó giúp bạn bè trong phút giây hoạn nạn.

Liễu Vũ Phi thoải mái nhận hoa, hít một hơi thật sâu, cười tươi như hoa phối hợp hỏi: “Đây là bất ngờ cậu chuẩn bị cho mình à?”

Triệu Dật nhún vai, vỗ vai Chu Lâm đang đứng bên cạnh nói: “Lúc nãy không phải mình đi đón cậu sao? còn hy vọng trước mặt bạn bè gửi cho cậu bó hoa này, cho nên không tiện tự mình đi mua, cũng chỉ có thể nhờ Chu Lâm mua một bó hoa xem như là bất ngờ nho nhỏ dành cho cậu.”

Liễu Phi Vũ cười nên mắt híp lại như vầng trăng khuyết, cười tiếp lời: “Chuyện này đúng là rất bất ngờ, mình rất thích, cám ơn cậu!”

Triệu Dật thở dài một hơi, cười nói: “Vậy thì tốt rồi, mặc dù chúng ta sau tháng chín đều sẽ đến Giang Châu học. Nhưng mà trường của cậu là đại học hàng đầu Giang Châu, còn mình chỉ học một trường bình thường, hơn nữa mình cũng không có Passat, tớ thực sự rất sợ cậu từ chối bó hoa này......”

Sắc mặt của mọi người bỗng nhiên trở nên hơi quái dị.

Giọng của Triệu Dật đúng là cực kì rõ ràng, cái gì mà trường đại học hàng đầu với chả bình thường, còn có xe Passat nữa. Những lời này rõ ràng là nhằm vào những lời Trương Thụy vừa mới nói!

Liễu Vũ Phi nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Triệu Dật, suýt chút nữa nhịn không được cười vang, tên này đúng là thù dai, hồi nãy im lặng không lên tiếng, hóa ra là chờ đến lúc này!

Liễu Phi Vũ mím môi, cười tủm tỉm nói: “Không sao, mình không thích Passat.”



Không thích Passat!

Đây rõ ràng là công khai đánh mặt Trương Thụy nha!

Ngô Cúc đúng là rất đẹp, nhưng so với Liễu Phi Vũ thì còn kém xa, nếu Liễu Phi Vũ được chấm 95 điểm, Ngô Cúc nhiều nhất cũng chỉ có 85 điểm.

Còn có Triệu Dật, nếu đem dáng vẻ soái ca trầm ổn của hắn so với Trương Thụy đang dậy thì trên mặt đầy mụn đến đỏ ửng cả mặt. Đúng là cách nhau một trời một vực

Sắc mặt Trương Thụy trong phút chốc đã trở nên hơi khó nhìn, hắn không ngờ Triệu Dật ra tay không chút lưu tình, trắng trợn chế nhạo mình trước nhiều người như vậy.

Vì máu nóng xông lên não, Trương Thụy hơi mất bình tĩnh quát tháo: “Triệu Dật, mày chỉ cây dâu mắng cây hòe ai đấy, chỉ vì thi đại học thôi mà đã căng thẳng tới mức bất tỉnh nhân sự, vậy thì có bao nhiêu tương lai?”

Triệu Dật liếc mắt nhìn Trương Thụy, cũng không để ý đến hắn mà quay về phía Chu Lâm cùng Phạm Hưng đang hưng phấn khi hắn hạ nhục Trương Thụy, cười nói: “Chỗ này không có quá nhiều rượu, hay là chúng ta đi chỗ khác uống chút, được không?”

Phạm Hưng nhìn thấy Triệu Dật thay Chu Lâm ra mặt, còn trực tiếp chọc cho Trương Thụy một đao, nhìn dáng vẻ Trương Thụy bị mất bĩnh tĩnh như vậy, trong lòng cực kỳ sảng khoái, không chút do dự đứng lên nói: “Đi thôi, chúng ta không có Passat để lái như người ta, quả thật là không dám uống rượu này.”

Liễu Vũ Phi cười mỉm ôm hoa tươi đi theo Triệu Dật ra khỏi phòng tiệc, Trương Thụy nhịn không được hỏi: “Người đẹp,Triệu Dật không có gì cả, bề ngoài không bằng ai, điều kiện gia đình càng chẳng có gì đáng để nói. Nếu hắn học lại một năm sẽ gây áp lực lên kinh tế cho gia đình, chẳng lẽ cô không thấy lựa chọn của mình đã sai rồi sao?”

Liễu Vũ Phi nhoẻn miệng cười nói: “Tôi thích Cayenne nha.”

Porsche Cayenne?

Lời này là có ý gì?

Trong đầu tất cả mọi người ở đây đều toàn dấu chấm hỏi, nhưng Liễu Phi Vũ cũng không có buồn giải thích, theo sau Triệu Dật đi ra ngoài. Triệu Dật thậm chí còn không nhanh không chậm quay về phía bạn học nói vài lời tạm biệt.



“Bây giờ bọn mình về trước, nếu sau này mọi người có cơ hội đến Giang Châu, nhớ gọi cho mình đấy, mình nhất định đãi mọi người một chầu lẩu Giang Châu chính tông!”

Sau khi bốn người Triệu Dật rời đi, Chu Lâm định nhấn nút thang máy xuống lầu một, Triệu Dật cười nhấn xuống bãi đỗ xe B2 dưới tầng hầm: “Mình có lái xe tới.”

Triệu Dật nghiêng đầu nhìn về phía Liễu Phi Vũ: “Phi Vũ, cậu có muốn ăn thêm chút gì đó không, hay là để mình mang cậu về?”

Liễu Phi Vũ cười cười: “Nếu như mấy cậu thấy mình đi theo không có bất tiện thì được, nhưng mình là con gái nên buổi tối phải ăn ít lại để giữ dáng.”

Triệu Dật còn đang hơi do dự một chút thì Chu Lâm ở bên cạnh đã tiếp lời: “Sao lại bất tiện chứ, bây giờ mình cảm ơn còn không kịp, nhờ cậu mới giải quyết được rắc rối ngày hôm nay mà.”

Liễu Phi Vũ lại bồi thêm: “Đừng tưởng cậu nói như vậy là mình sẽ trả lại bó hoa này, đây là quà Triệu Dật tặng mình, không thể trả được.”

Phạm Hưng đang đứng bên cạnh bỗng dựng thẳng ngón cái lên về hướng Liễu Phi Vũ: “Đúng là ngay thẳng! Ba người sau này đều học ở Giang Châu, có thể thường xuyên gặp mặt, thật là hâm mộ mà.”

Chu Lâm cũng chắp tay thay lời cảm ơn, hắn đương nhiên biết hồi nãy Liễu Phi Vũ giúp mình bớt lúng túng. Một cô gái vừa xinh đẹp lại tâm lý như thế mà lại thích người khác, vận c*t chó của Triệu Dật đúng là khiến người ta hâm mộ.

“Liễu mỹ nữ, lúc nãy cậu nói mình thích Cayenne là có ý gì vậy?”

Bước chân của Liễu Phi Vũ hơi dừng một chút, chỉ về phía chiếc Cayenne đằng trước đang nháy đèn báo hiệu nói: “Là nó đó.”

Hai người Chu Lâm trợn mắt há hốc mồm nhìn cái chìa khóa trong tay Triệu Dật, sau đó nhìn xe lại một chút, cùng lúc hô lên một tiếng kinh ngạc.

Cmn!

Đúng là Porsche Cayenne!

- ------------------------------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.