Ta là Huyết Kiếp, quỷ dị cấp kiếp, trong linh sinh ra trí, kiến thức ba vạn năm tích thành tuệ.
Huyết Kiếp là hung danh người khác gọi ta, nhưng ta không quá ưa thích cái tên này. Ta muốn đi tìm bọn hắn lý luận, nhưng đám người kia thật sự không nói đạo lý, vừa gặp liền động thủ mà không cho ta nói một lời.
Đám người kia thật vô sỉ, khong những ra tay đánh lén lại còn đánh hội đồng ta. Tuy ta bất tử bất diệt nhưng cũng không chịu nổi nhiều người vây công như vậy, cuối cùng phải chịu tầng tầng phong ấn.
Cách một khoảng thời gian lại có vô số người đến gia cố phong ấn, bọn hắn không g·iết được ta liền nhốt ta ở một chỗ. Vừa nhốt liền là thời gian mấy vạn năm, để ta quá mức khó chịu.
Còn tốt, chủ nhân xuất hiện phá mở phong ấn đem ta cứu ra ngoài, giúp ta khống chế lại lực lượng, không bị lực lượng ảnh hưởng bản thân. Ta quyết định nói cho chủ nhân tên của mình.
Cũng biểu thị cho lòng trung thành của ta.
“Hồng Tụ Linh?”
Lý Quân Thiên nao nao, hắn giặt rửa đi đại bộ phận ký ức của Huyết Kiếp sau đó chỉnh sửa biên soạn một chút, đại bộ phận đều để cho ký ức tự hành diễn biến cùng bù đắp.
Cho nên Lý Quân Thiên không có đặt tên cho Huyết Kiếp, nghe đến Huyết Kiếp tự báp danh tự thì Lý Quân Thiên cũng không hiểu ra sao.
Hồng Tụ Linh, một cái tên nghe thật kỳ quái.
Đối mặt với ánh mắt nghi hoặc của Lý Quân Thiên, Hồng Tụ Linh cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dau-tu-kiem-ma/5159177/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.