Lý Quân Thiên đi đến không gian bản nguyên của Thế Giới Cửu Châu, bất ngờ chính là Lý Khuynh Thiên còn xuất hiện ở đây, tuy chỉ là một hình chiếu mờ giống như ảo ảnh.
Lý Quân Thiên nhìn thấy Lý Khuynh Thiên, vậy mà không cảm thấy một chút bất ngờ nào. Hai người giống như tỷ muội song sinh, dung mạo tương tự nhưng khí chất hoàn toàn khác biệt, một đen một trắng, một quần áo một váy, một kiếm đen tuyền một kiếm vô hình vô chất.
Không thấy A Cửu, Lý Quân Thiên nhíu mày hỏi.
“Ngươi là A Cửu?”
Lý Khuynh Thiên chắp tay sau lưng, sống mũi nâng cao, cũng không liếc Lý Quân Thiên một cái, lạnh nhạt nói.
“Ngươi đến rồi, nhanh hơn so với ta tưởng”.
Lý Quân Thiên im lặng, không biết vì lý do gì mà hắn cảm thấy Lý Khuynh Thiên “không giống” với trước kia cho lắm. Mặc dù nói theo cách nào đó thì Lý Quân Thiên cực kỳ quen thuộc Lý Khuynh Thiên mới đúng, nhưng Lý Khuynh Thiên luôn mang theo một vẻ thần bí để người ta không nhìn ra được manh mối gì.
Lời nói của Lý Khuynh Thiên vẫn khó hiểu như vậy, Lý Quân Thiên nghĩ một lúc mới hỏi.
“Ngươi cố ý chờ ta ở nơi này?”
Lý Khuynh Thiên cười, một nụ cười nhẹ nhàng như hoa nở, không chói lọi như mặt trời mà ôn nhu như ánh trăng, tươi mát dịu dàng như mùi hương hoa cỏ phất qua. Lúc này Lý Khuynh Thiên mới xoay người lại, đối mặt với Lý Quân Thiên, đôi mắt như ẩn chứa một phương thế giới, tĩnh lặng lại chất chứa vô số ý nghĩ.
Phức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dau-tu-kiem-ma/5159176/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.