Có ý lĩnh ngộ lực lượng thời gian nhưng không phải vừa nghĩ là có thể làm được, mọi chuyện cần phải có thứ tự, từ từ mới có thể đi đến đích.
Ánh mắt nhìn lại, Thủy giống như đã làm sơ chữa trị, khí tức hơi ổn định lại một chút, ánh mắt cũng đã mở ra, con mắt tỉnh táo lạnh nhạt. Lý Quân Thiên hỏi.
“Muốn đi nghỉ ngơi chứ?”
Thủy gật đầu, nàng cần một nơi bế quan lâu dài chữa trị những v·ết t·hương này, hơn nữa cần một lần nữa đột phá trở về cảnh giới cũ, cho nên không phải thời gian ngắn có thể giải quyết.
Lý Quân Thiên cho Vũ Nhu một ánh mắt, không cần hắn lên tiếng thì Vũ Nhu liền hiểu, nàng nhanh chóng đứng dậy nói.
“Ngươi đi theo ta”.
Tất nhiên thu xếp vào phòng trong lầu gỗ, dù sao Lý Quân Thiên rời đi rất lâu, có mấy người sống ở nơi này tất nhiên đã tu bổ thêm mấy gian phòng, thu xếp một gian phòng mới cho Thủy không phải chuyện khó khăn gì.
Về phần đồ đạc, ha ha, dùng linh khí ngưng tụ ra là được, không khác gì vật thật, dùng tạm không có bất cứ vấn đề gì.
Thủy đi bế quan, Lý Quân Thiên cũng trở về phòng ngủ của mình, lại ngâm tắm một hồi, trực tiếp ngủ một giấc ở trong bồn tắm thả lỏng chính mình.
Qua một ngày, Lý Quân Thiên liền điều động Ma Hê Thủ La Kiếm bay cao hơn đến bầu trời, nơi lực lượng thời gian bao phủ phát ra càng mạnh mẽ, chậm rãi cảm ngộ loại chênh lệch do thời gian bao phủ này.
Loại thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dau-tu-kiem-ma/5159096/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.