Hôm nay là một ngày rất quan trọng, Mộc Nhã đã có hẹn một buổi gặp mặt với ông Giám đốc nhà văn hoá kia để bàn giao tranh vẽ. Trong khi Tống Dương đang bình thản thay đồ ở trong phòng thì cô đứng ngồi không yên ngoài phòng khách vì hồi hộp, lo lắng
*Reng reng*
- Chào em!
- Anh Vũ Thiên! Ơ đống hành lý này là...
Chợt Vũ Thiên đến bấm chuông cửa với đống hành lý cồng kềnh, to oành bên cạnh làm cô hiện rõ nét ngạc nhiên trên mặt. Lúc này, anh mới cười xoà giải thích
- À, hôm nay anh sẽ ra sân bay để quay về New York. Anh muốn sang tạm biệt em trước khi đi
- Đã đến ngày khởi hành rồi sao? Nhanh quá...
- Ừ nhanh thật....
Vũ Thiên nở nụ cười dịu dàng, tay trong vô thức mà đưa lên vuốt nhẹ mái tóc cô, có thể cảm nhận rõ sự luyến tiếc trong anh khi phải rời xa Mộc Nhã. Cảm giác buồn khi chia tay này cũng vừa hiện lên trong cô, đôi mắt trở nên long lanh vì những giọt nước mặn chát ứa ra nhưng rồi lại đọng lại trên mi mắt mà chẳng chịu rơi xuống
- Vợ ơi, anh xong rồi! Mình đi thôi
Chợt giọng Tống Dương vang lên để xua đi bầu không khí ảm đạm này, anh bước ra khỏi phòng liền nhìn thấy cô đang đứng ngay trước cửa nhà, phía đối diện là Vũ Thiên. Anh liền xồng xộc chạy tới choàng tay ôm lấy eo cô như đánh dấu chủ quyền rồi hất mặt mà nói
- Hừm! Cậu đến đây làm gì?
- Anh không cần phải trẻ con như thế!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dau-la-gia-ket-thuc-la/1026146/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.