Giải quyết xong Quế Hương, Trần Thần thở phào nhẹ nhàng. Nhưng nhớ ra bên người A Xảo có tận 2 tiểu thị hầu, anh lại căng thẳng. Tuy Chi Hương rất an phận, nhưng phải phòng trừ ngày sau có ý nghĩ bất hảo, vẫn nên giải quyết sớm! Anh tình nguyện chặt đứt tất cả mầm họa ngay từ bây giờ còn hơn để Tề Xảo chịu tổn thương về sau.
Đây cũng không phải anh tự kỷ. Anh biết điều kiện của mình tốt bao nhiêu, cũng biết mình bị bao nhiêu ca nhi thầm mến. Chẳng nói đâu xa, lâu ngày sinh tình tất phải phòng!
Gọi Chi Hương tới, thấy y thẳng thắn, hai mắt sáng ngời lanh lợi nhìn mình, Trần Thần yên tâm phần nào. Bất quá chuyện cần làm vẫn phải làm.
“Chi Hương, phụ thân và cha bên kia thiếu người hầu hạ, ngươi qua đó đi!”
Chi Hương thắc mắc, “Lão thái gia và lão phu nhân có thiệt nhiều tiểu thị hầu với tiểu tư, nhiều hơn cả phủ chúng ta, sao lại thiếu người ạ!”
Trần Thần cạn lời, “Trưởng bối sai sử không tiện.”
Chi Hương càng thấy khó hiểu nhìn Trần Thần, “Người trong Tề phủ đều là của lão phu nhân, không tiện là thế nào ạ? Bọn họ vẫn luôn hầu hạ lão thái gia và lão phu nhân mà!”
Trần Thần nhìn người trước mặt, có chút buồn bực. Người đâu mà đần vậy!
“Bảo ngươi đi thì đi, đừng nhiều lời.”
“Phu nhân thì sao ạ? Ai chăm sóc ngài?”
“Ta.”
“Lão gia làm sao mỗi ngày đều ở bên cạnh phu nhân được! Giờ phu nhân còn đang mang thai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dau-hanh-phuc/2054800/chuong-45-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.