"Bom ở đâu ra?"
"Nghe nói là tự kẻ bắt cóc chế tạo, làm rất thô sơ, cho nên mới mất kiểm soát."
"Thế... người có sao không? Còn cứu được không? Không phải là mất ngay tại chỗ chứ?"
Từ trong những tiếng bàn tán lao nhao, Phong Tĩnh hiểu rõ tình huống đại khái.
Hoá ra là đường dành riêng cho người đi bộ ở khu thương mại xảy ra sự kiện đánh bom.
Tám, chín giờ tối, khoảng thời gian này ở khu thương mại, nhất là quanh đường dành riêng cho người đi bộ chính là thời gian dòng người tấp nập nhất.
Một người đàn ông hơn bốn mươi tuổi mang theo một cái túi chứa bom tự chế bước lên xe buýt số 410, lúc đi tới đường Thường An, đột nhiên uy hiếp cả chiếc xe, cũng báo cảnh sát uy hiếp ông chủ nhà máy hoá chất đã khai trừ ông ta đưa ra câu trả lời hợp lý.
Vốn chỉ là lớn tiếng đe doạ, không nghĩ tới trong quá trình bắt giữ kẻ bắt cóc thì quả bom trong túi nổ thật. Điều này dẫn tới rất nhiều hành khách trên xe bị thương, ngay cả cảnh sát tại hiện trường cũng chịu tổn thương ở các cấp độ khác nhau.
Sự kiện đánh bom.
Chợt vừa nghe tới bốn chữ này, thần kinh còn chưa thư giãn của Phong Tĩnh lại lần nữa căng chặt.
Đáy lòng cô trầm xuống, bước nhanh về phía sảnh cấp cứu.
Tối nay, chắc chắn là một buổi tối không yên bình.
Trung tâm cấp cứu đã lâm vào trạng thái binh hoang mã loạn.
"Tránh ra tránh ra! Xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dang-thuc-nguoc-chieu/2886576/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.