"Kính coong..." 
Tần Tranh ấn chuông cửa phòng trọ một lúc lâu, từ đầu đến cuối bên trong đều không người trả lời. 
Phong Tĩnh không ở nhà? Còn chưa về? 
Tần Tranh nhìn số căn trước mặt, dường như nghĩ đến gì đó rồi quay người rời đi. 
Ánh chiều tà giống như một dòng sông màu vàng chậm rãi chảy qua trên bầu trời thành phố, cả tòa thành thị hoà trong biển vàng, giống như phủ thêm một lớp áo cho các toà nhà dân cư cao thấp đan xen. 
Tần Tranh trải qua từng cột từng cột đèn đường, đi qua từng con đường, cuối cùng đi đến đầu con phố quen thuộc kia. 
Sắc trời chưa hoàn toàn tối tăm, đèn đường chưa bật. 
Bước vào phố Mỹ Hoa, hết thảy vẫn giống như trước kia. Toà nhà dân cư trong khu phố cũ, một hộ nhà sáng đèn, cửa sổ mở ra, mùi khói lửa dần dần bay ra. 
Ngẫu nhiên có người đạp xe đạp qua, vang lên một tiếng chuông lanh lảnh, ting ting. Tốp hai tốp ba người đi đường, đều là dáng vẻ vội vàng chạy về nhà ăn cơm chiều. Một nhóm học sinh vừa tan học xuất hiện từ đầu ngõ bên kia, vừa đi vừa đùa giỡn. 
Lúc Tần Tranh lấy lại tinh thần thì người dã bước tới trước toà dân cư. 
Nhà số tám toà nhà số sáu, là chỗ ở của Phong Tĩnh. 
Nhìn ký hiệu quen thuộc bên ngoài toà dân cư, chuyện cũ lại bắt đầu xoay vần trong đầu, từng màn từng màn thoáng hiện trong óc, chồng lên cảnh sắc trước mắt. 
Hôm đó đúng là mưa rất 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dang-thuc-nguoc-chieu/2886524/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.