Nhưng lúc đi ngang qua Lăng Nhất Thiên, âm thầm nói với hắn một câu:
- Tối nay, ta sẽ đến Dưỡng Tâm điện một chuyến, có vài việc cần nói rõ một chút…
Lí Quân Khuê đã quyết định rồi, có những chuyện cần giải quyết sớm một chút sẽ hay hơn…..
=====
Lúc này, Lí Quân Khuê đang thưởng thức bữa sáng sau mười hai ngày bất tỉnh nhân sự. Điểm tâm của cô chính là chén súp cua do chính tay thái hậu nấu mang qua nhằm bồi bổ cho cô. Đang ăn, tự nhiên cô nhớ tới khoảnh khắc lúc cô đang chới với, sắp chìm sâu mãi mãi vào đáy hồ thì được Lăng Nhất Thiên cứu lên. Mặc dù lúc đó, tinh thần đã rất hoảng loạn nhưng cô vẫn nhận ra ngay hơi ấm quen thuộc của Lăng Nhất Thiên, sau đó yên tâm nhắm mắt luôn….
“Ý… Ý… Cái gì mà yên tâm…. What??? …Nhưng mà ngẫm lại thì đúng là Lăng Nhất Thiên cũng đẹp trai thật, cũng… không xấu tính lắm nhỉ?.... Ơ.. Ơ.. Mình đang nghĩ cái gì vậy trời??!??!!”
Lí Quân Khuê vừa ăn vừa suy nghĩ, sau đó lại bất giác mỉm cười, một lúc sau thì mặt lại đỏ như trái cà chua chín.
Vân Lạc đứng kế bên chẳng hiểu chuyện gì, nhưng nhờ sống chung với Lí Quân Khuê cũng đủ lâu để cô tự suy luận ra vị tiểu chủ tử này của cô đang nghĩ gì rồi, nên cũng bày đặt cười mỉm mỉm theo.
Lí Quân Khuê thấy Vân Lạc cười như vậy, không hẹn mà mặt, tai lại đỏ thêm nữa..
- Này, này.. muội cười cái gì vậy chứ? Đi đi.. Không có chuyện gì làm thì soạn chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dac-di-xuyen-khong-tranh-sung-vi-dam-me/868979/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.