- Ta lúc đó thật ngốc đúng không? Lúc đó ta đúng thật mù mà. Tại sao lại có thể vô điều kiện tin Nhan Tuyết Nhi như vậy.. Cũng may là nàng cũng đã mở cửa cung lại… Ta thật tình lúc đó đã nghĩ thông suốt rồi, muốn kết bằng hữu với nàng nhưng cũng không biết từ khi nào thì cuộc sống ta đã trở nên có ý nghĩa hơn..
- Ta nhận ra, ta đã yêu nàng rất nhiều… Ta không nói điêu đâu.. Là ta nói thật.. Cả Lăng Thiên Thành này còn ai mà không biết tình cảm của ta dành cho nàng đâu, chỉ có nha đầu nàng là mãi chẳng chịu hiểu. Ở bên nàng, ta mới được trở về thành chính Lăng Nhất Thiên nguyên bản nhất. Được thoải mái xem như một người bình thường mà đối xử, không cần quan tâm đến qui tắc qui củ gì cả… Sống cuộc sống như những người bình thường, vô âu vô lo..
- Nãy giờ, ta nói chuyện cũng nhiều rồi.. Nàng mau thức dậy đi, thức dậy nói với ta một câu thôi… Mau thức dậy cãi lộn với ta đi.. Năn nỉ…
Lăng Nhất Thiên cũng dần chìm vào giấc ngủ ở bên cạnh giường của Lí Quân Khuê.
Lúc này Lăng Nhất Thiên đã say ngủ nên không để ý.. Lí Quân Khuê đã có dấu hiệu dần tỉnh lại…
Vân Lạc, Tiểu Phong, Kỳ Phong đứng ở ngoài vô tình nghe được thì cũng bất ngờ nãy giờ, còn Vân Lạc thì không nhịn được khóc sướt mướt.. Tiểu Phong đứng kế bên cũng âm thầm đưa tay lên dỗ dành Vân Lạc.
Bọn họ không ngờ tình cảm của Lăng Nhất Thiên dành cho Lí Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dac-di-xuyen-khong-tranh-sung-vi-dam-me/868978/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.