Lý Quân Khuê cuối cùng cũng chịu cho Lăng Nhất Thiên uống trà chanh, ai bảo hắn là hoàng thượng Lăng Thiên Quốc, lỡ xui hắn tức lên chém đầu cô thì sao, cô vẫn chưa muốn chết. Lăng Nhất Thiên lại một lần nữa ngạc nhiên, hắn nghĩ: “Không ngờ thức ăn và đồ uống chỗ Ngọc Tâm cung cái nào cũng ngon như vậy, sau này phải tranh thủ đi ăn chực mới được”. Hòa thuận được một lúc thì … 
~Hoàng thượng người đã ăn gần hết dĩa bò nướng rồi, còn hai lát cuối cùng là của ta. 
- Không được, nàng đã ăn món này rồi, ta là lần đầu tiên, với lại ta cũng là khách, chủ nhà phải nhường khách… 
~Hoàng thượng, cho dù ta đã ăn món này rồi nhưng đây là cũng là LẦN ĐẦU TIÊN trong ngày ta ăn món này, dù sao hoàng thượng đã ăn hết nồi lẩu của ta, nên người phải có trách nhiệm nhường hai miếng thịt này cho ta. 
- Không được chủ nhà biết lễ nghi phải nhường khách… 
~Xin thứ lỗi, chủ nhà này quên lễ nghi rồi..Lăng Nhất Thiên:-_- 
… 
Đám người Tiểu Phong khóc thét. Hai vị chủ tử cãi nhau, biết khuyên ai bây giờ, một người là hoàng thượng, còn một người là đầu quả tim của thái hậu, sau lưng còn có thế lực hai nước Đông Phương Quốc và Diệp Hàn Quốc, nhất thời không biết khuyên ai…nên đành đứng xem vậy. Đấu võ mồm một lúc chán rồi, Lý Quân Khuê và Lăng Nhất Thiên chuyển qua đấu võ…đũa. Vờn nhau một lúc tức mình, Lý Quân Khuê đạp Lăng Nhất Thiên một cái, lúc này đã có sự phòng bị nên Lăng Nhất Thiên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dac-di-xuyen-khong-tranh-sung-vi-dam-me/868937/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.