“Nhạn, ta còn muốn!” Bạch Lạc Tuyết đưa tay giữ cổ nam nhân, liếm liếm môi hắn, chưa thỏa mãn dục vọng mà nói.
“Cái tên Tiểu yêu tinh này, ngươi còn muốn ép khô ta à!” Tập Phi Nhạn dẫn lưỡi Lạc Tuyết Đinh Hương quấn vào trong miệng, tinh tế nhấm nháp.
Một đêm xuân – sắc, *** nhạc sục sôi, vạn phần mê hoặc.
Ngày hôm sau tỉnh lại, Bạch Lạc Tuyết hai mắt mở to nhìn xung quanh nhưng lại chỉ thấy một màu vàng như mộng như ảo cùng một màn sương khói, thân người thì ngủ trên long sàng chạm khắc đầu rồng, hai bên khung nạm vàng rất tỉ mỉ.
Bản thân hắn nhất thời nhẹ như tơ vàng. Hắn quay lại nhìn, thân thể giống như bị bao phủ bởi một lớp sương mù, da thịt mềm mại bóng loáng, nhìn thẳng mà không ngại.
Bạch Lạc Tuyết lại càng mở to hai mắt, đưa tay nhéo nhéo khuôn mặt của mình mới phát hiện không phải nằm mơ, vậy đây rốt cuộc là đâu?
Hắn vừa từ trên giường ngồi dậy, một giọng nói lạnh lẽo mà sắc bén vang lên, lại trầm bổng lên xuống, thanh âm đó dường như từ ngoài cửa thong thả truyền đến.
“Thái hậu giá lâm —— ”
“Cái gì? Thái hậu! Ta rốt cuộc là ai?” Lạc Tuyết nghi hoặc suy tư.
Cuối cùng hắn cũng quyết định bước xuống, càng tin tưởng mà kết luận rằng:
Thứ nhất: Hoàng Thượng, bởi vì người ngủ trên giường rồng.
Thứ hai: Hoàng Thượng là nam sủng, bởi vì người mặc áo kim sa.
Thứ ba: Thái hậu là tình nhân, bởi vì người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dac-bat-vi-hoang/2155873/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.