Thái hậu từ sớm đã đến gọi Bạch Lạc Tuyết nhanh chân đi chỉnh sửa y phục, điều đó khiến hắn càng thêm hoảng sợ. Hắn vội vàng nhào người tới bàn trang điểm, đánh một lớp phấn dày đặc lên cơ thể, nhằm che khuất những dấu đỏ kinh người đêm qua.
Thái hậu bỗng xông vào tẩm điện của hắn, ánh mắt bà nhìn xung quanh như đang tìm kiếm thứ gì đó, nhưng có vẻ không phát hiện ra thứ gì nên có phần thất vọng. Thái hậu chuẩn bị quay về thì phát hiện trên cổ nhi tử có một khối dấu đỏ nhàn nhạt, khuôn mặt liền tươi cười, mang theo vẻ sung sướng.
“Nhi tử à! Đêm qua con ngủ cùng ai?” Thái hậu che miệng cười trộm.
Bạch Lạc Tuyết kinh hãi, không biết nên trả lời Thái hậu như thế nào, hắn thầm nghĩ: “Chẳng lẽ ta lại đem chân tướng kể hết cho Mẫu thân, đây cũng là vì hạnh phúc của ta. Nhưng mà…”
Bạch Lạc Tuyết không khỏi do dự, Thái hậu lại lên tiếng: “Không cần phải lén lút che tẩy những dấu đấy, con thích bao nhiêu phi tử, cung nữ thì trực tiếp gọi các nàng đến Thị Tẩm, vì sao còn muốn người ta phải dời đi trước!”
Thái hậu biết được mọi chuyện đêm qua, đương nhiên cứ như vậy mà nói rồi.
Bạch Lạc Tuyết bất đắc dĩ gật gật đầu: “Đúng vậy, Mẫu hậu…”
“Vậy con nên nhanh chân chỉnh đốn y phục, hôm nay sẽ có đại sự chờ con xử lý!”
Đại sự gì? Bạch Lạc Tuyết nghi hoặc tự hỏi.
Sau đó, trong nháy mắt cả người hắn như sụp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dac-bat-vi-hoang/2155871/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.