Mấy ngày gần đấy, Cố Hạng Thành luôn đòi Triệu Thuyền dẫn đi hắn chơi, vì mấy hôm nay thời tiết đẹp hơn nhiều rồi, mặt trời lui về phía sau, bên ngoài được mưa gọt rửa, thế giới trở nên đặc biệt sạch sẽ, trên mặt cánh hoa hẵng còn vương giọt nước óng ánh. Cố Hạng Thành ngồi bên bệ bên cạnh cửa sổ, nhìn bồn hoa sen đá. 
Mèo lớn nằm dưới chân hắn, chân trước cuộn lại, thỉnh thoảng meow vài tiếng, Cố Hạng Thành lườm mèo lớn, cầm bồn đóa hoa sen bằng đá lên, đặt ở chỗ thoáng mát, “ Đây là của tôi.” 
Triệu Thuyền lấy cây bút điện trên đùi xuống, yên lặng nhìn hành động ngây thơ của hắn, đi đến vuốt lông mèo lớn an ủi, cậu còn chưa cho đặt tên cho mèo lớn, đặt tên, thực ra, Triệu Thuyền cảm thấy việc đặt tên rất phiền phức, hắn vì không muốn gọi thẳng tên Cố Hạng Thành, nên mới thuận miệng gọi hắn “ Thành Thành”, nhìn khuôn mặt xù lông của mèo lớn, mắt căng tròn chuyên chú nhìn mình, chẳng biết vì sao, Triệu Thuyền muốn cho nó cái tên. 
Hắn nghĩ ngợi một lúc, nhẹ nhàng gọi “ Sữa Hoàng”, mèo lớn không hiểu ý của hắn, cái đuôi dài lắc lắc trên mặt đất, Triệu Thuyền dừng một lát, nói lại lần nữa. 
Mèo lớn “ Meow” một tiếng, tiến lại cọ người vào cậu. 
Triệu Thuyền cười ôm Sữa Hoàng lên, khẽ nhẹ vuốt vuốt lưng hắn, Sữa Hoàng thoải mái ở trong lồng ngực hắn, duỗi dài người ra ra dạng lười nhác, làm biếng kêu vài tiếng. 
Lúc này, Triệu Thuyền thân mật cùng mèo lớn cũng không làm Cố Hạng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-cu-dich-nam-nhan/34472/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.