Công việc mới của Trần Kiết Nhiên chính là công nhân vệ sinh đường phố.
Nữ nhân trung niên chấp nhân cho nàng thử việc với mức lương 1200 tệ, Trần Kiết Nhiên không biết bà ấy tên gì, chỉ biết gọi là dì Ngô.
Vốn dĩ tiền lương của mỗi nhân viên là năm ngàn rưỡi tệ, hơn nữa còn có bảo hiểm, lễ tết cũng được thưởng theo qui định, dì Ngô bỏ ra hai ngàn tệ thuê người làm việc thay mình, ngồi không mỗi tháng, uống trà, đánh bài, cũng có ba ngàn rưỡi tệ bỏ túi cùng những phúc lợi tương ứng, đã vậy còn gặp được con cừu non như Trần Khiết Nhiên, chỉ cần bỏ ra một ngàn hai tệ.
Đương nhiên Trần Kiết Nhiên không biết chuyện này, cho dù nàng biết cũng không cách nào phản kháng hay từ chối. Những ngày qua, nàng đi khắp nơi tìm việc, tất cả đều như nhau, không cần hỏi gì, chỉ nhìn thấy mặt nàng đã ngoảnh mặt ngay tức khắc, huống chi một tay nàng gần như bị liệt, không thể làm việc nặng.
Thời khắc Trần Kiết Nhiên tuyệt vọng, gặp được cơ hội này, giống như "Tuyệt xử phùng sinh" ( Tìm được đường sống từ chỗ chết).
Dì lương nói, lương của nàng bao ở, hẹn đêm nay sẽ dẫn nàng đến kí túc xá, nào ngờ đến nơi lại là một dãy trọ cũ kỹ nằm dưới tầng hầm, dưới chân tráng xi măng, vách tường ẩm ướt rạn nứt, quét một lớp vôi mỏng, trên tường có một cái cửa sổ nhưng không mở được, trong quanh năm phòng kín gió, so với chỗ Trần Kiết Nhiên ở mấy ngày qua còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-cong/2216049/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.