Tại nhà Vương Nguyên...
" Không ! Con không lấy ông chú đó đâu." Vương Nguyên uất ức nói.
"Nguyên Nhi con giúp cha con đi ! Hãy cứu lấy công ti công ti đó là tâm huyết cả đời của ông ấy đó." Vương mẫu cố gắng khuyên con trai.
"Nhưng...nhưng ông ta hơn con đến 11 tuổi làm sao, làm sao con có thể....hic..." Khóe mắt cậu bắt đầu ngấn nước.
"Đủ rồi ! Vương gia có ơn lớn với con , con không thể thấy chết không cứu ! Nguyên Nhi gia đình ta nuôi nấng con từ nhỏ con phải báo đáp chứ." Vương Quy nghiêm nghị nói. "Nếu không có ta con làm sao có được ngày hôm nay !?."
"Kìa mình" Vương mẫu can ngăn . Bà đưa mắt nhìn Vương Nguyên chỉ thấy câụ cúi đầu không nói gì. Lòng bà nghẹn lại.
"Không nói nhiều nữa ! Mai ta sẽ đưa con sang Vương Thị ." Vương Quy nghiêm nghị nói rồi bỏ vào phòng ngủ.
"Nguyên Nhi để ta lên nói chuyện với ông ấy trễ rồi con mau đi ngủ đi" Vương mẫu an ủi Vương Nguyên .
Vương Nguyên uất ức bỏ vào phòng . Nhưng hồi lâu sau cậu lại nghĩ....Quả thật Vương gia có ơn lớn với mình lúc còn nhỏ cậu đã bị bỏ trước cửa Cô Nhi Viện , cuộc sống của cậu bắt đầu từ đó những đứa trẻ cùng tuổi luôn gen tị với cậu được Vương mẫu yêu thương lại xinh đẹp vô cùng rồi chúng kiếm cớ ăn hiếp đi học còn bị người ta khinh miệt.... Cậu luôn phải chịu đựng cho đến mùa Hè của 12 năm trước Vương mẫu vì muốn có thêm 1 đứa con nên đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-coc-em-ve-lam-vo/277015/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.