Nhà hàng pháp...
"Vương...Vương tổng xin ngài hãy giúp tôi" Người đàn ông trung niên ngồi đối diện nài nỉ trán đẫm mồ hôi cầu khẩn.
"Tôi không thích nói nhiều" Giọng nói trầm thấp vang lên hơi thở đầy quỷ dị đôi mắt sắc bén của Vương Tuấn Khải nhìn thẳng vào người đàn ông kia đầy chán nhường.
" Xin ngài hãy giúp công ti của tôi, tôi xin ngài cầu xin ngài" Vương Quy nài nỉ.
"Ba." Đột nhiên 1 giọng nói trong trẻo vang lên chủ nhân của giọng nói ấy là Vương Nguyên con trai của Vương Quy.
"Con làm gì ở đây" Vương Quy quay sang khó chịu lên tiếng.
"Con được Khánh Thù mời đi ăn thấy ba ở đây con mới...." – Vương Nguyên trả lời thoáng thấy vẻ mặt ông khó chịu cậu quay sang nhìn 2 người ngồi đối diện cha của mình. Mày đẹp nhíu lại khi phát hiện ra người đàn ông mặc Âu phục kia. Ánh mắt Vương Nguyên vô tình chạm với cặp mắt sắc bén của Vương Tuấn Khải nhất thời sợ hãi nhanh chóng quay mặt đi. Khóe miệng Vương Tuấn Khải vô thức cong lên.
"Ba đang làm việc sao !? Con đi nhé" Vương Nguyên nhanh chóng tìm cài tháo chạy.
"Được." Vương Quy nói.
"Tôi nghĩ...chúng ta có thể hợp tác." Vương Tuấn Khải lên tiếng. Câu nói đó làm cho Vương Quy và trợ lý của anh bất ngờ.
" Thật sao...đội ơn ngài Vương Tổng..." Vương Quy vui mừng lên tiếng. Nhưng câu nói tiếp theo lại khiến ông đổ mồ hôi lạnh.
" Với một điều kiện ! Tôi muốn con trai ông !?"
"Tuấn Khải cậu đang muốn làm gì vậy hả !?" Trợ lý của anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-coc-em-ve-lam-vo/277014/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.