Trương Tịch Nhan nỗ lực nhưng biểu tình vẫn căng thẳng, duy trì tim mình đập vựng vàng, muốn tận hết khả năng mà giữ vững trấn định, nhưng cảm xúc lại không khống chế được mà làm nội tâm phiên động, cũng có một chút bồi hồi khó tả. Nàng muốn cùng với Liễu Vũ tiến gần thêm một bước, lại không có cách chủ động nằm yên ở đó hay để Liễu Vũ chủ động tìm tới làm ra chút sự tình gì đó, chỉ cần gặp được trường hợp như vậy liền bị túng quẫn. Nàng nghĩ thầm: Nếu không, mình làm chút gì đó với Liễu Vũ?
Ý tưởng này làm ngón tay trên bàn tay nâng chưởng của nàng run nhẹ, tâm nàng tựa như một đạo điện lưu, trong đầu xẹt qua vô số hình dảnh thiếu nhi không nên thấy, lại khẩn trương đến mức động cũng không dám động. Nàng thở sâu, nghĩ thầm: Chủ động một lần vậy.
Nàng đứng lên, lấy ra khí thế thẳng tiến không lùi bước, nện ra từng bước đi kiên định, đi về phía Liễu Vũ.
Liễu Vũ sợ tới mức dán chặt lên trên cửa, nghĩ thầm: Chị đây là muốn đánh em trở về nguyên hình nắm trong lòng bàn tay xả thành hai đoạn hay là muốn xoa thành bùn cầu?
Trong lúc run sợ trong lòng, Trương Tịch Nhan đã tới trước mặt.
Liễu Vũ sợ tới mức nhắm mắt lại, trong lòng kêu to: "Cứu mạng a..." lại không cảm giác được Trương Tịch Nhan có động tác gì, thật cẩn thận mà mở ra một con mắt nhìn thử.
Trương Tịch Nhan đã quyết định xong xuôi sẽ tới hôn lên một ngụm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-chu-son-dai-lao-lao-ba-666/3653276/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.