Liễu Vũ thiệt tình cho rằng là Hải tộc bị ngâm lâu vào trong biển rộng này.
Thật giam cầm thuộc về phạm vi đả kích, không có công kích khác biệt, bất luận là thứ gì vào trong phạm vi thuật giam cầm đều không bay lên nỗi, phụ trọng tăng lên, phần lớn pháp thuật thần thông của mọi người đều bị suy giảm, sức chiến đấu của Hải tộc cũng sẽ bị giảm xuống trên diện rộng. Đầu tiên là về mặt hành động, chúng liền sẽ chậm đi, cũng sẽ ảnh hưởng đến phạm vi tìm kiếm cô.
Biển rộng mênh mang, Thiên tộc muốn tìm ra được cô, có thể nói giống như người si nói mộng.
Liễu Vũ cho rằng trong những bản lĩnh cô sở hữu đáng sợ nhất không phải là dùng độc mà cũng không phải là sáng lập thông đạo Thứ Nguyên Giới.
Dùng độc, nơi này là biển không phải hồ, cho dù là đem bản thân ép khô phóng độc, đặt ở vùng biển rộng này nhiều nhất chính là mỗ một vùng biển tao ương, ảnh hưởng tạo thành còn không lớn bằng một vụ mỏ dầu bị tiết lộ hoặc núi lửa phun trào.
Sáng lập thông đạo Thứ Nguyên Giới hiệu dụng cũng có thể thấy được, nhưng đối phương lập một cái trận phòng ngự, thêm một cái pháp bảo, là khiến cho chính mình không có đất dụng võ.
Trong ba đại thần thông của Liễu Vũ, trừ bỏ dùng độc cùng sáng lập thông đạo ra còn có hạng nhất đó là ảo thuật, ngoài ra chỉ có ảo thuật là từng nghiêm túc đứng đắn khổ luyện qua, dùng đến quen thuộc nhất. Đây cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-chu-son-dai-lao-lao-ba-666/3653268/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.