Trương Tịch Nhan cắt đứt liên hệ với Lãnh Cốt, nói cho Liễu Vũ: “Vạn Pháp mà thánh đã tỉnh lại, chúng ta đi qua chỗ Du Thanh Vi sau đó cùng với Lãnh Cốt hội tụ bàn đến kế hoạch cho hành động tiếp theo. Đánh Thiên tộc, chị cần em giúp chị là em cứ việc dốc hết sức đem kinh tế cùng với hậu cần phát triển lên, trời mà sập có chị chống.”
Liễu Vũ có điểm không thể tin được, hỏi: “Chị tin tưởng em tới như vậy sao?” Cô đối với bản thân còn chưa dám tin tưởng tới vậy, đã làm tốt tâm lý lỗ vốn để học thêm kinh nghiệm mở rộng kiến thức, không nghĩ tới Trương Tịch Nhan cũng dám tin chính cô. Đại lão tổng không phải là lấy của cải lại đây sủng chính cô mở ra các loại vui đùa đi.
Trương Tịch Nhan giải thích nói: “Toàn bộ Cổ Đạo Tông đều đi theo con đường tu luyện, đối với xây dựng kinh tế không am hiểu, kinh doanh một chút sản nghiệp nhỏ, đầy đất một thành còn được, lớn quá liền không kham nổi. Trương Kế bình, bà nội ba và chị đem Cổ Đạo Tông lăn lộn tới bộ dáng như thế này, đã xem như cực hạn. Hiện giờ chúng ta cùng Thiên tộc khai chiến, yêu cầu cấp bách là… thay máu đổi mới.”
Liễu Vũ đã hiểu, Trương Tịch Nhan đây là thấy sự phát triển bị hạn chế, muốn nhân viên bên ngoài rót máu mới vào, mang đến những thứ mới mẻ.
Trương Tịch Nhan nói: “Thiên tộc và Vu tộc bọn họ đều thờ phụng lực lượng tự nhiên, cũng chính là thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-chu-son-dai-lao-lao-ba-666/3653264/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.