Liễu Vũ đối với trang phục lông gà này tràn ngập ghét bỏ, nói: "Lễ mừng của em, em muốn mặc trang phục như thế nào, là em định đoạt."
Liễu Thụ không có ý kiến, việc của cô tổ tông, dù sao cũng không tới phiên hắn làm chủ.
Trương Tịch Nhan nói với Liễu Thụ: "Cậu đi làm việc trước đi." Nàng chờ sau khi Liễu Thụ rời khỏi, nói với Liễu Vũ: "Phục sức dân tộc, em coi như nhập gia tùy tục là được rồi. Tổ chức lễ mừng, đối với các bộ lạc trong Vu tộc càng thêm thân cận với em, nhận được đồng cảm, sẽ có thể dễ dàng xem em là người một nhà, là thần của bọn họ, mà không phải lại dị loại đến từ một cái thế giới khác." Nàng nói ngắn gọn, bổ sung thêm câu, "Cùng ngày đại điển, chị mặc phục sức của Đại Tế Tư Vu tộc."
Liễu Vũ phát ra tiếng kinh hô "Hả?". Cả kinh đến miệng há hốc, nghĩ thầm: "Phục sức Đại Tế Tư?" Đúng thật là cô chưa từng thấy qua nhan sắc của Trương Tịch Nhan mặc qua những loại phục sức khác, tức khắc liền hứng thú, hỏi: "Lễ phục của chị đâu, mặc cho em xem đi. Có phải cũng là loại trang phục lông gà hay không, còn có cầm thêm một cây quải trượng lớn gì đó nữa phải không?" Trong đầu của cô hiện lên hình dáng Trương Tịch Nhan ăn mặc thành một bà lão lụ khụ nhảy đại thần, tâm tình liền có điểm vi diệu. Cô lại nhìn mặt Trương Tịch Nhan chằm chằm, sau đó trong đầu lại hiện lên, giữa hai người này vẫn có điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-chu-son-dai-lao-lao-ba-666/3647503/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.