Sau khi trò chuyện với ông bà Kim xong, Taehyung nhớ đến lời hứa về nhà với Jungkook mà từ chối ở lại dùng cơm cùng ba mẹ. Trước khi về, bà Kim còn tháo chiếc nhẫn ở trên tay mình, đưa nó cho hắn.
"Taehyung, con giữ kĩ chiếc nhẫn này mà đưa cho Kookie. Mẹ rất mong một ngày nào đó có thể chính thức được gọi một tiếng con dâu."
Hắn nâng niu chiếc nhẫn bạc xinh đẹp trong tay. Viên đá thạch anh màu tím khẽ lấp lánh dưới ánh mặt trời chói lọi trên đỉnh đầu.
Taehyung về đến nhà là mười rưỡi trưa, đúng giờ ăn trưa mà hắn đã hứa với Jungkook. Cậu chờ cơm hắn, ngồi ở sopha đọc tạp chí, bộ dạng nhỏ nhắn yên tĩnh.
"Kookie."
"Anh về rồi sao? Mau tới đây ăn cơm trưa."
"Được rồi." Hắn yêu chiều xoa tóc cậu, sau khi rửa sạch tay liền ngồi vào bàn cơm. Nhớ lúc trước hắn không thích ăn cơm. Nhưng mà từ khi Jungkook quay về, hắn cũng chẳng còn tâm trạng để bài xích nữa, bởi vì hắn bận hạnh phúc âu yếm cậu rồi.
Loading...
"Sáng lúc anh đi, ở nhà một mình có thấy nhàm chán không?" Hắn gắp thức ăn bỏ vào bát cậu, tiện thể hỏi một câu.
"Không nhàm chán. Anh đi rất nhanh. Em nấu cơm xong, vừa ngồi chờ thì anh về." Jungkook chăm chú ăn cơm. "Mà anh đi đâu vậy?"
"Anh về gặp ba mẹ."
Jungkook trong cổ họng khẽ à một tiếng. Sau đó cũng không biểu tình gì nữa. Bởi vì cậu sống ở Anh hơn 2 năm, thói quen ở bên đó chính là rất hạn chế nói chuyện trong lúc ăn, ít nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-chot-yeu-em-den-nhuong-nay/1801279/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.