Taehyung đặt tay xoa nhẹ lên tấm lưng nhỏ vỗ về trấn an.
"Sao em lại biết cả rồi. Anh thực không muốn cho em biết những chuyện đó."
Jungkook khẽ đánh vào vai hắn mà nói.
"Tại sao muốn giấu em? Tai nạn đâu phải là chuyện đùa. Huống hồ hai năm trước, có phải vì muốn đi gặp em mà anh mới xảy ra chuyện?"
"Không thể nói như đó là lỗi của em được. Do anh bất cẩn."
Jungkook ủy khuất cắn cắn lên bả vai hắn, không dùng lực nên hắn chỉ cảm thấy ươn ướt. Lúc sau âm giọng lại vang lên nhẹ nhàng.
"Em thực không biết hai năm qua, trong khi bản thân sống hạnh phúc thì anh lại phải chịu nhiều sóng gió tới vậy. Chắc là.. đau nhiều lắm." Nói đoạn cậu lại chạm vào vết thương đã lành kia trên vai hắn, ánh mắt có chút liên tưởng.
"Không đau. Để lại được ở bên cạnh Kookie thì có phải trải qua chuyện gì anh cũng chấp nhận. Chỉ là bây giờ nếu như em rời bỏ anh, anh sẽ cảm thấy đau thật sự."
Nghe Taehyung nói đến hai chữ 'rời bỏ', Jungkook lập tức lắc đầu cự tuyệt.
"Em sẽ không."
Taehyung nghe vậy, hắn bật cười, xoa tóc cậu.
Loading...
"Bà xã rất ngoan."
Sau đó hắn lại ôm cậu vào lòng nằm xuống giường. Được một lúc cả hai đều chìm vào mộng đẹp.
***
Sáng hôm sau, tầm bảy giờ sáng, mặt trời tỏa chút nắng len lỏi vào trong phòng. Taehyung ôm Jungkook ngủ ngon, lúc này, nghe được tiếng di động vang lên cả hai đều một lượt tỉnh giấc. Taehyung cơ hồ tỏ vẻ lười nhác tiếp điện thoại, trong khi đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-chot-yeu-em-den-nhuong-nay/1801278/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.