18.
Tôi quả thật đã khiếp đảm một phen.
Tôi vẫn cho rằng Trần Chiêu cùng lắm chỉ là hợp tác làm ăn bất hợp pháp[*] với mấy người đó.
[*]Câu gốc "灰色生意": dạng làm ăn bất hợp pháp nhưng ở mức độ nhẹ chứ không phải buôn s.úng, mai thúy, s.à cân...
Nhưng tình hình hiện tại có vẻ như còn tồi tệ hơn nhiều so với tưởng tượng của tôi.
Nhưng làm sao Trần Chiêu có thể là t.ội p.hạm, cha anh là cảnh sát đấy!
Chẳng nhẽ, anh là đặc vụ nằm vùng ẩn nấp trong đám t.ội p.hạm?
Nếu suy luận theo hướng này, cũng có thể giải thích lý do tại sao Trần Úc lại đổi tên thành Trần Chiêu và sống dưới một thân phận khác.
Cho nên lúc đầu Trần Chiêu mới từ chối tôi?
Những ý nghĩ như vậy cứ quẩn quanh trong đầu tôi, khiến tôi lo lắng không sao thở được.
Tôi khóa trái cửa, cài đặt cuộc gọi khẩn cấp trên điện thoại, sau đó nằm trên giường chờ đợi tin tức của Trần Chiêu.
Nhưng suốt một tuần sau đó Trần Chiêu vẫn không liên lạc với tôi.
Đêm nào tôi cũng lo lắng đến mức không thể ngủ được.
Vào ngày thứ mười, lúc ba giờ sáng, điện thoại của tôi đột nhiên đổ chuông.
Tôi sợ hãi ngồi dậy, nhìn dãy số lạ rồi nhấn nút trả lời.
"Là anh. Mở cửa."
Tôi vội đứng dậy ra mở cửa cho anh.
So với bộ dạng căng thẳng của tôi thì anh cực kỳ bình tĩnh, thậm chí còn mỉm cười khi nhìn thấy tôi.
“Trần Chiêu.” Tôi nhào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-chap-yeu-anh/2694196/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.