Chương trước
Chương sau
Sau khi đã rửa mặt cho cô xong, anh bế cô ra ngoài, đặt cô ngồi xuống, bắt đầu chăm chút cho cô như bảo vật....

- " Bà xã, em hãy nếm thử xem có cả thấy khó chịu hay không?"_ Anh múc lên một muỗng cháo, tận tình thổi nguội rồi bón cho cô

Cô cũng không phản khán mà ngoan ngoãn ngồi im để anh chăm sóc mình.... cảm giác có người khác quan tâm và chăm sóc thật là thích!!! Đặc biệt hơn, khi người đó là người mình yêu!!!

- " Sao hả?"_ Anh chăm chú nhìn cô

- " Không sao, có thể ăn được!"_ Cô nhìn anh như thế cũng thật là buồn cười, anh có cần làm quá lên thế không chứ!

Còn anh thì lúc này mới an tâm, bởi vì anh tìm hiểu rất nhiều thông tin trước khi quyết định nấu cháo cho cô, anh biết là phụ nữ có thai sẽ cảm thấy khó chịu khi ăn thức ăn có mùi tanh như cá, hải sản,.... vì họ đang trong giai đoạn ốm nghén! Cho nên, anh đã làm sạch thật kỹ những loại hải sản định nấu cho cô cũng như là khử mùi tanh của chúng để cô không bị khó chịu!

Anh thậm chí còn không dám để người khác động vào vì sợ họ sẽ làm không tốt, mặc dù anh biết rằng họ là những đầu bếp tài giỏi, nhưng điều anh quan tâm nhất chính là bà xã và con của mình!!!

- " Thế thì em hãy ăn nhiều một chút mới tốt cho bảo bảo"_ Anh mỉm cười, dịu dàng bón thêm cháo cho cô

- " Anh cùng ăn với em đi, cháo nhiều như vậy, một mình em ăn sẽ không hết!"_ Không cần hỏi cô cũng biết là anh vẫn chưa ăn gì rồi

Cháo mà anh nấu cho cô, mùi vị của nó cô sẽ không bao giờ quên được, cô còn nhớ như in lần đầu tiên mà anh nấu cháo cho cô chính là lần mà cô giả vờ đau bụng để trốn anh, cô còn nhớ, khi đó, anh còn nói dối là cháo do thím Trần nấu! Mặc dù anh không nói cháo này là do anh nấu, nhưng mà chính hương vị của nó đã nói cho cô biết tất cả!

Anh tốn thời gian cả buổi chiều để nấu cho cô thì làm sao có thời gian để ăn chứ....

- " Xem ra em thật sự là rất quan tâm đến anh!"_ Anh biết là cô lo cho anh, nhưng nếu anh ăn cùng cô sẽ không đủ ăn

- " Em không quan tâm anh thì quan tâm ai đây! Sao nào, nếu anh không ăn cùng em thì em sẽ không ăn nữa!"

Anh thật sự là hết cách với cô mà, hèn gì Hàm Dạ Ân nói với anh là phụ nữ có thai tính tình rất thất thường!!!

- " Được rồi, anh ăn!"

Cô lúc này mới mỉm cười hài lòng cùng ngồi ăn với anh.....

Trong khi cả hai tình tứ trong phòng thì lúc này ở cổng chính Tư Đồ gia xuất hiện bốn người áo đen gồm 2 nam và 2 nữ....

Họ cứ thế xông vào và không một người vệ sĩ nào của Tư Đồ Thần có thế ngăn được họ....

Hai người đi trước thì có vẻ hơi tức giận mà sắc mặt hóa đen, còn hai người phía sau thì có tâm trạng ổn định hơn...

Đến trước cửa phòng ngủ của đôi nam nữ đang tình tứ trong phòng, họ đập cửa liên hồi...

- " Tư Đồ Thần, mau ra đây, chuyện này chúng ta phải nói cho rõ ràng ngày hôm nay!"_ Một người nữ trong số họ lên tiếng

Trong phòng...

Phó Kỳ Anh và Tư Đồ Thần nhìn nhau, trong khi cô còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì anh đã đứng dậy bước ra ngoài...

Cánh cửa được mở ra chính là đối diện với sắc mặt khó coi của hai người kia...

Tư Đồ Thần hờ hững liếc nhìn bốn người bọn họ một vòng, rốt cuộc cất tiếng...

- " Trình Huân, Dạ Ân, hai người đã mang Hứa Lạc Khiêm và Triệu Nghi Lâm về rồi sao! Rất tốt!"

- " Cậu còn dám nói hay sao?! Như vậy mà gọi là anh em tốt đó hả? 

Cậu gạt bọn tôi nói phải nhanh chóng đến thành phố K tìm hai người Hứa Lạc Khiêm và Triệu Nghi Lâm về để giải quyết một số vấn đề liên quan đến Phó gia và Kỳ Anh! Lại còn nói hai người họ đang gặp rắc rối với thuộc hạ của Từ Thiếu Trung phải nhanh đến giải nguy cho họ! Bọn tôi còn tưởng là rất nghiêm trọng nên đã không chần chừ mà đến đó nhanh nhất có thể!"

Lại Trình Huân mặc dù biết là anh không muốn liên lụy tới mình và những người khác nhưng mà... đã cùng nhau làm việc suốt bao lâu qua, không lẽ anh coi những người đang đứng trước mặt anh là người dưng hay sao?!

Đã nói là có phúc hay họa cũng phải cùng nhau vượt qua rồi, đã nói là anh em tốt rồi, sao còn làm vậy!

- " Đúng thế, đã vậy khi đến nơi, chẳng những hai người họ không bị nguy hiểm gì, lại còn bắt gặp hai người họ đang tình tứ với nhau nữa mới đau chứ!"_ Hàm Dạ Ân cũng lên tiếng bức xúc

- " Hàm Dạ Ân, cô đã hứa làm không nói ra rồi mà!"_ Sau khi nghe những lời của Hàm Dạ Ân, Triệu Nghi Lâm cô thật muốn đánh người mà.....

- " Ấy chết, tôi xin lỗi, chỉ tại bức xúc quá nên tôi không kìm chế được mà nói ra hết!"_ Hàm Dạ Ân cười như không cười nhìn Triệu Nghi Lâm đang xấu hổ đến mức mặt đỏ đến tận man tai

- " Được rồi, hai người đừng cải nữa!"_ Tư Đồ Thần lúc này mới lên tiếng

- " Trình Huân, Dạ Ân, tôi biết là lần này tôi đã gạt hai người, nhưng mà, tôi thật sự không thể để hai người gặp nguy hiểm!"

- " Tôi biết là cậu lo cho chúng tôi, nhưng mà, chúng ta là bạn tốt, là anh em tốt! Cũng may là lần này hai người không xảy ra chuyện gì nguy hiểm, nếu không cho dù không thể gặp lại cậu nữa tôi cũng quyết cả đời này sẽ hận cậu! Tôi hy vọng sau này cho dù có bất cứ điều xảy ra hai người đều chia sẻ với chúng tôi!"_ Lại Trình Huân đưa tay ra, hy vọng Tư Đồ Thần sẽ hiểu và đồng ý

- " Được, tôi hứa!"_ Tư Đồ Thần chắc chắn nói, bắt tay hứa chắc với Lại Trình Huân
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.