Trần Lục Diên kéo Noãn Thanh từ bàn ăn lên đến tận phòng, anh đẩy cô ngã xuống giường, đè lên người cô, hôn tới tấp một cách gấp gáp và cuồng bạo.
Sau đó, anh nhìn cô bằng ánh mắt thèm khát, cởi từng chiếc cúc áo ra, sau đó quăng luôn áo sơ mi xuống sàn, lại đè lên người cô, vùi đầu vào cổ cô phả hơi nóng hổi.
Trần Lục Diên cảm nhận được cô gái dưới thân đang run rẩy, sợ sệt, anh liền không đành lòng cưỡng ép cô, hơn nữa cô vẫn còn bị thương, lỡ như trong lúc điên cuồng động đến vết thương của cô thì không ổn.
Trần Lục Diên thở hắt ra, anh nắm lấy bàn tay cô, nhẹ nhàng đặt vào nơi đang nhô to ở đũng quần: "Giúp tôi vuốt ve nó."
Mặt Noãn Thanh đỏ ửng, tai cũng ửng hồng, cô chớp chớp mất nhìn anh, thậm chí quên cả hô hấp.
Trần Lục Diên cởi quần ra, thứ ở trong quần xuất hiện, còn to hơn so với tưởng tượng của cô.
Noãn Thanh lúng túng, cô vội liếc mắt đi chỗ khác.
Trần Lục Diên khẽ cười, anh cấm lấy bàn tay run run của cô, để cô nắm láy c.â.y g
g.ậ.y t.h.ị.t của mình, chỉ cô cách vuốt ve.
Trần Lục Diên rùng mình, âm thanh trầm thấp bật ra khỏi cô họng, anh như phát điên lên, không thể chịu nỗi nữa, anh kéo lấy gáy cô, gặm cắn môi cô, khi tách ra còn kéo theo sợi chỉ trong suốt.
"Nhanh hơn một chút!" Giọng anh khàn đặc, hơi ngửa đầu về sau, để lộ yếu hầu nam tính.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-can-rung-dong-mot-doi-nang-niu/2729770/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.