Những ngày sau đó, Trần Lục Diên không còn trở về nhà sớm nữa, cũng chẳng thèm quan tâm đến có người đợi mình ở nhà, cứ vui đùa bên ngoài như là trước kia.
Dù sao thì cô cũng chỉ là một tiểu tình nhân được anh vô tình mua về, anh đâu nhất thiết phải quan tâm đến cảm nhận của cô.
Nhưng khi anh trở về, nhìn thấy Noãn Thanh vẫn còn thức, cô ngồi bó gối ở sofa, tựa đầu lên đầu gối, thẩn thờ nhìn vào dĩa trái cây ở trên bàn. Thậm chí còn không phát hiện ra anh đã trở về.
Trần Lục Diên cảm thấy có chút bức bối, không hiểu tại sao lại khó chịu.
"Sao còn chưa ngủ? Không phải đã nói là đừng đợi tôi sao?" Anh cởi áo vest ra cầm trên tay, chậm rãi đi đến chỗ của cô.
Noãn Thanh ngẩng đầu lên nhìn anh, vô tình nhìn thấy vết son trên cổ áo liền cúi đầu xuống, sau đó chậm rãi đặt chân xuống sofa, đứng lên đi lướt qua anh.
Trần Lục Diên cảm thấy thái độ của cô không đúng liền nắm lấy cổ tay cô, anh cau mày: "Làm sao vậy?"
Noãn Thanh không nhìn anh, chỉ lắc đầu, rút tay ra khỏi tay anh, trở về phòng.
...
Cả buổi anh ngồi ở phòng làm việc, tay kẹp điếu thuốc, nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính nhưng lại không muốn làm gì cả, một chút tinh thần cũng không có. Căn bản là không thể tập trung được.
Thậm chí khi thuốc đã cháy hết, bỏng vào ngón tay thì anh mới phát hiện, njanh chóng dập tắt nó.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-can-rung-dong-mot-doi-nang-niu/2729768/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.